Mộ Dung Bộc Xạ: “Đại Đạo Tôn còn nói người đã cải tạo lại Long Hổ Tiên Cảnh và đưa nó cho anh rồi”.
Ngô Bình mừng rỡ: “Thật ư? Tốt quá rồi”.
Mộ Dung Bộc Xạ: “Không còn chuyện gì nữa thì tôi xin cáo từ”.
Tiễn Mộ Dung Bộc Xạ xong, Ngô Bình gọi Đường Tử Di. Không lâu sau, cô ấy đã trở lại rồi hỏi: “Huyền Bình, anh có gặp Long Hổ Đạo Quân không?”
Advertisement
Ngô Bình gật đầu: “Có, nhưng ông ấy đã là Long Hổ Đại Đạo Quân rồi”.
Đường Tử Di ngạc nhiên: “Thế cơ á?”
Ngô Bình: “Ừ, Đại Đạo Tôn uy nghi lắm, anh nghĩ Thần tộc cũng không làm gì được ông ấy”.
Advertisement
Đường Tử Di: “Nhân tộc có Đại Đạo Tôn thì may rồi, Huyền Bình, mình về thôi nhé!”
Ngô Bình: “Em giải quyết hết bán thần và bán yêu rồi à?”
Đường Tử Di: “Các chiến sĩ gen tiêu diệt hết rồi, có vài tên thực lực mạnh thì em mới ra tay thôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Ừ, thế mình về thôi”.
Hia người quay lại trận vận chuyển rồi về Long Hổ Tiên Cảnh.
Vừa về, Ngô Bình đã thấy diện tịch ở đây đã lớn hơn mười mấy lần, còn linh khí cũng dồi dào hơn, hơn nữa có có trật tự thiên đạo hoàn chỉnh.
Đường Tử Di cười nói: “Long Hổ Tiên Cảnh thay đổi nhiều quá”.
Lúc này, đồng tử Long Hổ hiện thân nói: “Chúc mừng chủ nhân đã nhận được sự coi trọng của Đại Đạo Tôn, Long Hổ Tiên Cảnh đã hoá thành bảo địa tu luyện rồi”.
Nếu tu sĩ được tu hành ở đây thì sau này ra ngoài Thiên Ngoại cũng có thể thích ứng được ngay.
Chuyến này Ngô Bình đã đi khá lâu, Khả Nhi rất nhớ bố mẹ nên vừa gặp đã chạy tới.
Tiểu Hoàng Long cảm thấy khí tức Động Thiên mạnh mẽ của Ngô Bình thì hô lên: “Chủ nhân, người lại mạnh hơn rồi à?”
Ngô Bình ừ một tiếng.
Chuyến này Ngô Bình có thu hoạch lớn, Động Thiên đã hoàn thiện hơn, vì thế anh cần có thêm thời gian để tieeu hoá.
Chơi cùng con một lát xong thì anh bắt đầu bế quan. Trong lúc đó, anh còn mở bí tàng.
Nhân tàng có năm điểm thì đương nhiên bí tàng cũng thế, Ngô Bình dễ dàng mở được ba bí tàng đầu tiên, mỗi bí tàng tách thành một bí lực cho anh sử dụng.
Ba bí lực giúp tăng sức mạnh cho Ngô Bình, chúng gồm bí lực mục nát, suy yếu và hỗn loạn.
Chúng sẽ gây ảnh hưởng cho kẻ địch tấn công Ngô Bình, khiến họ không thể thi triển thực lực để phán kháng.
Tác dụng của chúng thì nhiều, nên Ngô Bình có thể chế tạo chúng thành bùa chú hoặc trận pháp.