THẦN Y TRỞ LẠI

Mị Lan cười nói: "Một trăm lẻ ba hơi thở, anh còn lợi hại hơn người mạnh nhất trong lịch sử nhiều".  

 

Ngô Bình bình thản nói: "Quận chúa, chúng ta tới chỗ khảo hạch thứ hai đi".  

 

Ngay lập tức, Ngô Bình trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Việc kiên trì một trăm hơi thở trong lò quẻ là một điều rất đáng nể.  

Advertisement

 

Bài kiểm tra thứ hai diễn ra trong một đại điện lớn, bên ngoài hội trường vẫn xếp hàng dài. Đương nhiên Ngô Bình vẫn không cần xếp hàng mà được Mị Lan trực tiếp dẫn vào bên trong.  

 

Chỉ thấy ở trước cuộn giấy Thái Cổ có mười người đang khua tay múa chân, bọn họ đang luyện quyền pháp ghi trên cuộn giấy. Cuộn giấy này rất dài, phải đến hơn một nghìn mét. Nhưng mười người này chỉ có thể luyện được năm mươi mét đầu bởi họ không thể nào lĩnh hội được quyền pháp ở năm mươi mét đằng sau.

Advertisement

Khi người phụ trách nhìn thấy Mị Lan, ông ta mỉm cười chào hỏi: "Quận chúa Mị Lan".  

 

Mị Lan: "Để anh ấy thử xem".  

 

Ngô Bình đi tới, nhìn từ đầu cuộn giấy. Trang đầu này miêu tả thức đầu tiên của bộ quyền pháp.  

 

Nhìn thấy thức quyền pháp này, chân lực trong cơ thể anh lập tức trở nên sôi sục, dường như nó thực sự muốn luyện bộ quyền pháp này theo chỉ dẫn trên cuộn giấy.  

 

Anh thậm chí không cần điều khiển cơ thể mình, chỉ cần dùng mắt để nhìn, cơ thể sẽ tự động tập thế đầu tiên, sau đó là thế thứ hai, thế thứ ba.  

 

Cứ như vậy anh luyện liền một mạch đến thức thứ hai mươi tư, động tác vô cùng thành thục và điêu luyện. Đây cũng là do trước đó anh đã luyện tới cảnh giới Cự Linh Chân Nhân của Thái Nhất Hoàng Cực Kinh. Ngoài ra còn do thể chất hơn người của anh và sự bổ trợ của các công pháp anh đã từng tu luyện từ trước đó. Nói cho cùng, căn cốt của anh quá tốt nên quyền pháp kia với anh là chuyện nhỏ như con thỏ.  

 

Giờ phút này, phía sau anh đã không có người nào khác, bởi vì người giỏi nhất cũng chỉ học được tới quyền pháp thứ mười ba, kém xa anh.  

 

Ngô Bình không để ý đến người khác, toàn bộ tâm trí anh đều đặt ở quyền pháp trên cuộn giấy. Thức thứ hai mươi lăm, ba mươi, bốn mươi!  

 

Khi anh luyện đến thức thứ ba mươi, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Phải biết rằng toàn bộ cuộn giấy này chỉ có một trăm lẻ mấy thức, mà Ngô Bình đã luyện tới một phần ba!  

 

Những người xung quanh đều đừng động tác và nín thở theo dõi từng động tác của Ngô Bình.  

 

Sau ba mươi thức đầu, Ngô Bình không còn chỉ dựa vào bản năng cơ thể được nữa, anh cũng cần phải suy nghĩ cân nhắc. Thức thứ bảy mươi, chín mươi, một trăm.  

 

Sau thức thứ một trăm lẻ hai, các quyền thức trở nên khó hơn, tốc độ tu luyện của anh chậm lại, nhưng Ngô Bình vẫn tiến về phía trước.  

 

Năm giờ sau, Ngô Bình đã luyện xong thức thứ một trăm lẻ bảy, anh chỉ còn ba thức nữa là hoàn tất bộ quyền thuật trong cuộn giấy.  

 

Đôi mắt đẹp của Mị Lan sáng ngời, cô nhìn chằm chằm vào Ngô Bình. Cô muốn xem kỳ tích gì sẽ xảy ra khi luyện hết một trăm mười chiêu trên cuộn giấy này!  

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi