THẦN Y TRỞ LẠI

 Các vì sao hợp lực, thêm uy lực của thiên đạo cũng không thể khiến anh bị thương, vì thế anh luyện hoá chúng cũng là chuyện dễ dàng.  

 

Không lâu sau, các vì sao đã in vào bàn cờ và trở thành một phần của nó. Đương nhiên, uy lực của bàn cờ này cũng lớn hơn.  

 

Nhờ các ngôi sao này, Ngô Bình có thể dùng bàn cờ để phóng ra một bầu trời sao cả tỷ dặm để tấn công kẻ địch.  

 

Advertisement

Đến ngày hôm sau, Ngô Bình mới trở lại vườn trúc.  

 

Kỷ Nhược Phi nói: “Huyền Bình, hôm qua Ân Chính Minh có đến, nhưng tôi bảo là anh chưa về”.  

 

Ngô Bình: “Ừm, để tôi đi gặp ông ấy”.  

Advertisement

 

Ngô Bình đi ra ngoài thì có một người làm tiến tời rồi lễ phép nói: “Hoàng tử điện hạ, lão gia nhà tiểu nhân đang chờ người ạ”.  

 

Ngô Bình và Kỷ Nhược Phi đi cùng người đó đến một phòng khách. Ân Chính Minh đang ngồi ở đây vội vàng đứng dậy ra đón: “Chúc mừng hoàng tử điện hạ đã tăng tu vi”, ngay khi Ngô Bình đột phá cảnh giới Bất Tử, đừng nói là Ân Chính Minh, tất cả mọi người ở thành Thương Đế cũng cảm nhận được, luồng khí tức khủng khiếp ấy mạnh đến mức khiến người khác khó thở.  

 

Ngô Bình: “Cảm ơn Hoàng lão đã cho tôi mượn chỗ bế quan”.  

 

Ân Chính Minh: “Việc nên làm thôi ạ. Hoàng tử điện hạ, tôi có một chuyện muốn bàn với người. Chỉ có mười hoàng tử thôi, trước khi người trở thành hoàng tử thì đã có mười hoàng tử trước rồi. Vì thế, tiếp theo đây người cần khiêu chiến để loại bỏ một hoàng tử khác ạ”.  

 

Ngô Bình nói: “Có chuyện này nữa à, Hoàng lão thấy tôi nên khiêu chiến ai?”  

 

Ân Chính Minh: “Mỗi Hoàng lão đều ủng hộ mọt hoàng tử, nhưng trong đó vẫn có một hoàng tử được nước Long nâng đỡ. Người này tên là Trương Nguyên Phong”.  

 

Ngô Bình: “Hoàng lão muốn tôi khiêu chiến Trương Nguyên Phong ư?”  

 

Ân Chính Minh: “Tôi chỉ đưa ra lời khuyên như vậy thôi, tất cả vẫn do hoàng tử quyết định, không ai có thể ép buộc được người”.  

 

Ngô Bình: “Thật ra khiêu chiến ai với tôi cũng như vậy, thôi cứ chọn Trương Nguyên Phong đi”.  

 

Dứt lời, Ân Chính Minh: “Vâng, tôi sẽ cho người đi sắp xếp ngay”.  

 

Ân Chính Minh dặn dò xuống dưới, sau đó nói chuyện với Ngô Bình. Ngô Bình hỏi về chuyện của hoàng tộc, nhất là bát vệ Thiên Ất.  

 

Ân Chính Minh lấy một tấm bản đồ ra, sau đó đánh dấu đỏ vào địa bàn của hoàng tộc, bốn đại vương tộc và mười quý tộc cùng các quần thần.  

 

Ngô Bình so sánh với Thất Châu của Thái Thanh, phạm vi thế lực màu đỏ lớn hơn Thất Châu của Thái Thanh gấp năm, sáu mươi lần, diện tịch tương đối lớn.  

 

Nhưng thật ra bên trong khu vực màu đỏ này rất lằng nhằng, không chỉ có quý tộc và vương tộc, còn có các môn phái khác, thậm chí là thế lực của nước Long và Thiên Đạo Môn xen kẽ với nhau. Ngay cả vài quý tộc và vương tộc cũng là quần thần của nước Long hoặc trưởng lão của Thiên Đạo Môn.  

 

Ngô Bình: “Hoàng lão, giờ tôi đi hoàn thành ba nhiệm vụ được chưa?”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi