Các tướng lĩnh đều đã xem qua, nhưng đa số đều chỉ xem vậy thôi, không ai nghiêm túc học tập, nhưng lúc Ngô Bình hỏi, bọn họ đều tỏ ra là đã học rồi.
Ngô Bình gật đầu, anh tuỳ ý chỉ một thống lĩnh: "Hoàng thống lĩnh, anh đã học được mấy chiêu thức trong những kỹ thuật chiến đấu trong sổ tay rồi?"
Hoàng thống lĩnh dẫn dắt một trăm năm mươi nghìn binh, là một trong chín thống lĩnh, anh ta nói: "Thưa tướng quân, mạt tướng học được hai chiêu thức".
Advertisement
Ngô Bình: "Ba mươi sáu kỹ thuật chiến đấu mà anh chỉ học được hai chiêu? Thế chiến trận thì sao, bây giờ anh biết được mấy cái?"
Advertisement
Hoàng thống lĩnh không ngờ Ngô Bình lại hỏi kỹ đến vậy, trán anh ta toát mồ hôi hột, đáp: "Mạt tướng có xem qua vài chiến trận nhưng vẫn chưa nghiên cứu tỉ mỉ".
Ngô Bình nhìn chằm chằm anh ta: "Mười ngày đấy, anh ngủ cả mười ngày nay à?"
Hoàng thống lĩnh cúi gằm đầu: "Mạt tướng biết sai rồi!"
Ngô Bình gật đầu: "Biết sai là tốt. Người đâu, kéo xuống, phạt một trăm gậy, sau đó cách chức thống lĩnh của anh ta".
Hoàng thống lĩnh hoảng hốt, vội nói: "Tướng quân! Bây giờ mạt tướng sẽ lập tức trở về nghiêm túc học tập, chắc chắn sẽ học hết sổ tay luyện binh!"
Ngô Bình: "Tôi đã ra quân lệnh rồi, học không hết thì phải chịu phạt. Không cần nói thêm nữa, người đâu, kéo xuống!"
Hoàng thống lĩnh bị kéo đi, Ngô Bình chọn một người từ binh đoàn trước đây của mình bù vào, đảm nhận chức thống lĩnh.
Những người khác kinh hãi, ai nấy đều nơm nớp lo sợ Ngô Bình sẽ kiểm tra bọn họ.
Ngô Bình thản nhiên nói: "Ba ngày sau tôi sẽ lại hỏi các anh. Đến lúc đó, nếu ai chưa học được hết sổ tay luyện binh sẽ chém đầu hết!"
Thế là sau khi đám người giải tán, bọn họ đều nhốt mình trong lều riêng, ra sức học nội dung trong sổ tay luyện binh.
Sau khi giết gà doạ khỉ, Ngô Bình dùng thân phận Đốc tướng quân viết quân thư xin chiến, tấn công thành Đại Dã.
Lúc này, ở đại doanh, Thiên soái nhận được quân thư yêu cầu của Ngô Bình thì mỉm cười, đưa cho mọi người cùng xem: "Ngô Tiểu Bình này lại định tấn công thành Đại Dã, mọi người thấy thế nào?"