THẦN Y TRỞ LẠI

 Thông Thiên đáp: "Có thể dẫn dắt nhân loại tiến lên, chắc chắn chỉ có số cực ít anh tài làm được. Thượng Thiên Giới chỉ cần một người là đủ, nếu như cậu thất bại, tương lai chúng tôi sẽ chọn người khác”.  

 

Ngô Bình gật đầu: "Đúng vậy. Đã lâu như vậy mà chỉ có Trương Ưng Thiên và tôi đến được Trung Thiên Giới. Đến Thượng Thiên Giới thì đương nhiên sẽ khó hơn”.  

 

Thông Thiên: "Cậu đã sẵn sàng chưa?"  

 

Ngô Bình: "Được rồi”.  

 

Advertisement

Một luồng sáng bay xuống, thân thể Ngô Bình từ từ bay lên. Anh được luồng sáng này đưa tới một thế giới mới.  

 

Tiên khí trong thế giới này rất thuần khiết, ở đó có một cung điện khổng lồ và Ngô Bình đáp xuống bên trong cung điện này. Ở đây có ba nghìn bức tượng khoanh chân ngồi xếp bằng, mỗi bức tượng đều có hơi thở sinh mệnh le lói. Những bức tượng này có một số là người, một số là thú, một số là chim, một số là thực vật, một số là đồ vật, có thể nói là đầy đủ chủng loại.  

 

Ngô Bình kinh ngạc hỏi: "Thông Thiên, những bức tượng này là vật sống sao?"  

 

Advertisement

Thông Thiên: "Nếu tu vi của cậu đạt yêu cầu, có thể đánh thức những bức tượng này".  

 

Ngô Bình hỏi: "Sức mạnh và cảnh giới của họ là gì"  

 

Thông Thiên: "Trong đó, có người không thua kém cậu, có người so với cậu bây giờ còn mạnh hơn. Số còn lại cũng không hề yếu”.  

 

Ngô Bình sáng mắt lên: "Hay lắm!"  

 

Thông Thiên: "Hạ Thiên Giới là nơi chúng ta đơn giản hóa Tiên Đạo để vạn tộc đều có thể tu luyện. Nhưng Thượng Thiên Giới thì khác, đây là nơi chúng ta phải phát triển Tiên Đạo, biến nó thành đạo giáo lớn mạnh nhất ở tất cả các thế giới!"  

 

Ngô Bình sửng sốt: "Điều này sao có thể?"  

 

Thông Thiên: "Nói thật, ngay cả tiên tổ cũng không đạt được mục tiêu này, vì vậy tôi không có quá nhiều kỳ vọng”.  

 

Ngô Bình: "Ông vẫn nên cho tôi xem tài nguyên mà tiên tổ để lại trước thì hơn”.  

 

Thông Thiên: "Trong cung này có bảy bảo thất, mỗi bảo thất đều chất đầy bảo vật, cậu có thể tự mình đi xem”.  

 

Ngô Bình cười nói: "Tất cả báu vật trong bảo thất bây giờ đều thuộc về tôi sao?"  

 

Thông Thiên: "Không sai, đều thuộc về cậu. Có điều, trước khi mở bảo thất, cậu phải làm một việc. Làm xong thì bảo thất mới có thể mở ra”.  

 

Ngô Bình cau mày: "Trước đó ông đã nói chỉ cần tới đây là lấy được tài nguyên. Vậy mà giờ còn bắt tôi phải làm gì nữa?”  

 

Thông Thiên: "Cứ bình tĩnh, chuyện tốt cần phải có thời gian”.  

 

Ngô Bình: "Được, vậy phải làm gì mới mở được bảo thất đầu tiên?"  

 

Thông Thiên: "Trở thành Thần Tiên Vương."  

 

Ngô Bình rất kinh ngạc: "Thần Tiên Vương? Việc đó không phải chỉ dành cho Thần tộc thôi sao? Vì sao lại muốn tôi trở thành Thần Tiên Vương?"  

 

Thông Thiên: "Lúc trước, Thần tộc là khắc tinh của Tiên tộc. Tuy rằng Tiên Đạo hiện tại đã bị cậu tách ra độc lập khỏi Tiên tộc, nhưng cái gai trong mắt là Thần tộc vẫn tồn tại. Để bù đắp thiếu sót của Tiên Đạo, cậu định phải tu luyện đạo của Thần tộc”.  

 

Ngô Bình: "Thần Tiên Vương là đại cảnh giới thứ hai của Thần Tiên Kinh, tôi giờ mới chỉ ở đại cảnh giới đầu tiên”.  

 

Thông Thiên: "Không sao, cậu có đủ thời gian tu luyện”.  

 

Ngô Bình: "Tôi lấy trước chút tài nguyên cũng không được sao?"  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi