THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 442

“Công việc thực ra cũng rất đơn giản, khi nào hội đồng quản trị họp thì tới. Những lúc khác thì không cần”.

Ngô Bình ha ha cười lớn: “Lương hàng năm của anh đã lên tới hàng chục triệu tệ rồi sao? Xem ra anh cũng lợi hại quá”.

Đường Tử Di cười: “Anh vốn vẫn lợi hại mà, có điều anh không biết đấy thôi. Anh nghĩ mà xem, thời gian này nếu không có anh giúp đỡ thì nhà họ Đường đã gặp tai bay vạ gió rồi”.

Sau khi ký hợp đồng xong, Ngô Bình chính thức trở thành thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Đường Thị, đồng thời đã có cổ phần trong dự án thị trấn phỉ thúy.

Đối với thị trấn phỉ thúy, Ngô Bình cho rằng rất khả quan. Có Tiết Thái Hổ giúp sức thì thị trấn phỉ thúy sẽ trở thành nơi mua bán phỉ thúy lớn nhất toàn quốc, thậm chí là toàn thế giới.

Đường Tử Di đưa cho anh một số tư liệu nghiên cứu thị trường, năm ngoái các giao dịch mua bán phỉ thúy online trong nước đã đạt giá trị hơn một trăm năm mươi tỷ. Các giao dịch trực tiếp thì giá trị lên tới hơn sáu trăm tỷ, tổng cộng là hơn bảy trăm năm mươi tỷ.

Có điều, trước mắt bất luận là giao dịch trực tiếp hay online, thị trường phỉ thúy đang vô cùng hỗn loạn, hàng giả hàng nhái tràn lan khiến người tiêu dùng bị thiệt hại nặng nề.

Sau khi thị trấn phỉ thúy được thành lập sẽ đưa ra một bộ tiêu chuẩn giám định phỉ thúy. Bộ tiêu chuẩn này được phổ biến rộng rãi sẽ cung cấp kiến thức cho người tiêu dùng.

Không cần tới vài năm, bất cứ ai khi mua phỉ thúy cũng sẽ phải so sánh mặt hàng định mua với sản phẩm của thị trấn phỉ thúy. Như vật thì thị trấn phỉ thúy sẽ trở thành tiêu chuẩn chung để thẩm định phỉ thúy.

Đường Tử Di cho rằng sau khi thị trấn phỉ thúy đi vào hoạt động, chỉ trong vòng một năm là có thể nắm hơn ba phần của thị trường trong nước. Theo quy mô của thị trường vào năm ngoái thì sẽ rơi vào khoảng hai trăm ba mươi tỷ tệ.

Cho dù chỉ đạt được hai mươi phần trăm lợi nhuận thì cũng đã là gần năm mươi tỷ. Như vậy chỉ cần hai năm là thu hồi được vốn!

Đương nhiên tất cả chỉ là dự đoán, còn có thành công hay không thì hồi sau mới rõ.

Cuộc đầu tư nào cũng có rủi ro nhưng Ngô Bình hiểu rằng ba trăm tỷ anh rót vào đó sau này có thể kiếm lại cho anh một đống tiền!

Chẳng mấy chốc đã tới năm giờ chiều, Từ Quý Phi lại tới cùng Ngô Bình đi gặp Oda Nobunaga, Đường Tử Di cũng đi cùng.

Ba người họ lên xe, đi về phía phố Đông Doanh.

Phố Đông Doanh là con phố tại Vân Kinh mà người Đông Doanh đầu tư vào để biến thành nơi sinh hoạt, làm việc của người Đông Doanh. Những cửa hàng cửa hiệu, hội quán, khách sạn,… ở đó đều có chủ là người Đông Doanh.

Người Viêm Long bản địa ở đó rất ít bởi họ không phù hợp với khẩu vị đồ ăn ở đây, việc giao tiếp cũng có nhiều khó khăn.

Trên dãy phố có hai hàng xe đang đỗ, xung quanh lại đầy rẫy cửa hàng cửa hiệu nên giao thông đi lại khó khăn.

Chiếc xe của ba người họ vừa đi vào con phố được mười mấy mét thì ở phía đối diện có một chiếc xe Đông Doanh sang trọng đi tới. Phía trước lại còn có không ít chướng ngại vật và xe đang đỗ nên xe Ngô Bình chỉ đành nhường đường.

Chiếc xe kia chỉ cần dừng lại một chút là xe của Ngô Bình có thể qua được. Thế nhưng đối phương không hề có ý định dừng lại, thậm chí còn bấm còi inh ỏi.

Tài xế là người Đường Tử Di đưa tới, đó là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi. Anh ta cũng bấm còi inh ỏi theo để thể hiện sự bất mãn với đối phương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi