THẦN Y TRỞ LẠI

Anh còn chưa nói xong, một mỹ nhân đã dịu dàng nói: “Công tử, chúng tôi chỉ xin một danh phận, còn việc công tử có bao nhiêu thê thiếp, điều này không quan trọng. Thiên kiêu như công tử, dù là toàn bộ phụ nữ trong thiên hạ đều theo anh, chúng tôi cũng sẽ không ghen!”  

 

Ngô Bình không nói gì, anh đang nghĩ cách thoát thân. Tay anh đột nhiên bị một cô gái túm lấy, cô ấy vô cùng xinh đẹp: mặt trái xoan, mắt lớn và rất mỹ lệ, thân hình cân đối, hiện tại trong đôi mắt đẹp đang lấp lánh ánh nước, cô ấy run giọng nói: “Công tử, có thể tới nhà tôi một chút không?”  

 

Ngô Bình cảm giác được là tay cô ấy đang thật sự run rẩy, dường như rất lo lắng và sợ hãi.  

 

Advertisement

Anh không khỏi hỏi: “Cô gái, vì sao cô muốn tôi đến nhà cô?”  

 

Một mỹ nhân khác cũng chen vào: “Đúng đó, nếu phải đến nhà ai, chắc chắn chọn nhà tôi”.  

 

Cô gái mặt trái xoan nức nở: “Nhà tôi bị giết, nếu công tử không tới xem thử, không chừng có thể giúp nhà tôi vượt qua kiếp nạn này”.  

Advertisement

 

Tạm thời cũng không có việc gì, Ngô Bình nghĩ rồi nói: “Được, tôi theo cô một chuyến!”  

 

Những cô gái còn lại không vui: “Công tử, nhà tôi cũng gặp phiền phức, anh có thể tới nhà tôi luôn không?”  

 

Ngô Bình nói: “Các cô đừng náo loạn, cùng lắm thì chúng ta cùng đi!”  

 

Mấy cô gái đều đồng ý, vì vậy Ngô Bình dẫn theo chín mươi chín người xuất phát.  

 

Thấy Ngô Bình rời đi, có kẻ đứng trong đám đông lắc đầu thở dài: “Cây có mọc thành rừng thì vẫn bị gió thổi tới bật rễ, ầy, đáng tiếc!”  

 

“Không tới mức đó chứ?”, người bên cạnh có ý kiến khác: “Người này thực lực đáng sợ, không phải ai cũng có thể diệt trừ được”.  

 

Người vừa thở dài cười lạnh: “Ở cái nơi Thượng Thanh giới này, số thiên kiêu ngã xuống có ít không? Người này đúng là nghịch thiên nhưng đó cũng sẽ là nguồn căn tai họa!”  

 

Nghe vậy, người còn lại cũng thở dài: “Cũng đúng, mong là cậu ta có thể trở thành ngoại lệ!”  

 

Trên đường đi, Ngô Bình đã biết cô gái mặt trái xoan tên là Hà Sở Sở. Nhà họ Hà của cô ấy đắc tội một thế lực lớn, nếu không nghĩ ra cách giải quyết việc này, trong mấy ngày tới, nhà họ Hà sẽ bị diệt vong. Vì cứu vớt gia tộc, mấy ngày nay Hà Sở Sở cũng tới tham gia đại hội Thượng Thanh dù không mấy hứng thú, hi vọng có thể tìm được một công tử giúp nhà họ Hà thoát khỏi họa diệt môn.  

 

Đoàn người tới trước cửa phủ nhà họ Hà, hiện giờ đang có một đám cao thủ chặn trước cổng, có vẻ đang đợi ai đó. Khi thấy Hà Sở Sở, họ có chút sửng sốt, một tu sĩ trung niên hỏi: “Sở Sở, sao con lại về, đại hội Thượng Thanh xong rồi à? Con có chọn được ai không?”  

 

Hà Sở Sở vội vàng tiến lên nói: “Bố, con chọn được công tử Lý, công tử Lý là quán quân đại hội Thượng Thanh!”  

 

Tu sĩ trung niên mừng rỡ, ông ấy vội tiến lên, quỳ xuống trước mặt Ngô Bình: “Hà Hi Niên ra mắt công tử!”  

 

Ngô Bình nâng ông ấy lên: “Gia chủ Hà không cần đa lễ, tại hạ không chịu được lễ này đâu!”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi