THẦN Y TRỞ LẠI

Ngô Bình đến ngôi nhà gỗ và lục lọi tất cả đồ đạc của bọn cướp, cộng lại có lẽ khoảng một nghìn tiền vàng. Anh cũng không khách sáo, gói lại mang đi hết. Trước khi đi, anh còn chém đứt hai tay và đâm mù đôi mắt của gã cướp, bảo là hoàn trả gấp đôi.  

 

Một người một ngựa tiếp tục lên đường. Truy Điện bảo: “Khá đấy, người trẻ tuổi, không ngờ cậu lại đánh giỏi như vậy”.  

 

Ngô Bình đáp trả: “Ngươi cũng rất giỏi, trình độ giả chết đạt hạng nhất”.  

 

Advertisement

Truy Điện sửa lại: “Không phải giả chết, là giả ngủ. Bình thường lũ cướp không làm khó ngựa, đặc biệt là ngựa đang ngủ”.  

 

Ngô Bình nói: “Ngậm miệng lại, chăm chú đi đường đi”.  

 

Advertisement

Đi thêm một quãng nữa, cuối cùng họ cũng đến một thị trấn nhỏ khác. Ngô Bình vào trú ở một nhà trọ, và nhờ chủ trọ chăm sóc cho Truy Điện. Sau nửa đêm, anh còn mua một trăm cân thịt bò chín cho nó ăn.  

 

Khi trời sắp sáng, Ngô Bình đột nhiên nghe tiếng gõ cửa. Anh mở cửa ra, nhìn thấy Truy Điện đứng trước cửa phòng. Không ngờ nó cắn đứt dây cương vào nửa đêm và lén chạy đến đây.  

 

Ngô Bình hỏi: “Truy Điện, không ngủ à?”  

 

Đôi mắt to của Truy Điện nhìn anh chăm chú: “Sau một hồi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định tiết lộ với cậu về một bộ công pháp mà tôi biết”.  

 

Ngô Bình rất bất ngờ: “Công pháp mà ngươi biết?”  

 

Truy Điện đáp: “Tôi từng nói tôi có một vị chủ nhân là thiên kiêu mà. Sau khi anh ta chết, tôi đã lấy đi công pháp mà anh ta tu luyện”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Tại sao ngươi lại nói cho ta biết?”  

 

Truy Điện nói: “Bây giờ cậu là chủ nhân của tôi. Là thú cưỡi của cậu, tôi không hy vọng cậu chết quá sớm”.  

 

Ngô Bình bật cười: “Cảm ơn nhé”. Quả thật bây giờ anh đang cần một bộ công pháp thăng cấp tu vi.  

 

Anh bảo Truy Điện vào phòng, rồi học một bộ công pháp.  

 

Theo Truy Điện, đây là một bộ công pháp cơ bản, chỉ có thể tu luyện cảnh giới lớn thứ nhất. Trong thế giới này, cảnh giới tu hành của tất cả sinh linh đều giống nhau. Trong đó, cảnh giới lớn thứ nhất tên là cảnh giới Linh Khu. Cảnh giới Linh Khu có bảy cảnh giới nhỏ, bộ công pháp cơ bản này chỉ giới thiệu bốn cảnh giới nhỏ đầu tiên.  

 

Học xong công pháp cơ bản, Ngô Bình mới hiểu, bản thân đả thông mười kinh mạch cũng tương đương với việc vượt mức hoàn thành cảnh giới nhỏ đầu tiên - Phục Khí.  

 

Công pháp này nói rằng Phục Khí chính là đả thông năm kinh mạch trong cơ thể thông qua việc hấp thụ sức mạnh của bên ngoài. Ngô Bình không chỉ làm được, mà còn đả thông vượt mức thêm năm kinh mạch khác. Sau cảnh giới Phục Khí là Tôi Nguyên.  

 

Tôi Nguyên khá khó, nó phải tôi luyện chân khí trong kinh mạch thành năng lượng thuần tuý nhất, tên là linh nguyên. Uy lực của linh nguyên mạnh hơn chân khí rất nhiều, hai thứ này không thể so sánh với nhau. Tôi Nguyên cần tâm pháp riêng, nên trước đó Ngô Bình mãi mà vẫn không vào được.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi