THẦN Y TRỞ LẠI

 Ngô Bình: “Đó là một cách Tiên tộc khiến Nhân tộc tu tiên, chờ thời cơ chín muồi, Nhân tộc sẽ thành Tiên tộc hết. Tiên tộc càng đông thì một ngày nào đó Tiên tộc thật sự sẽ xuất hiện và khống chế tất cả chúng ta”.  

 

Đường Tử Di: “Vậy thì chứng tỏ Tiên tộc vẫn tồn tại”.  

 

Ngô Bình: “Đúng, hơn nữa còn đông là đằng khác. Nếu không, cách truyền thụ Tiên đạo của họ sẽ không có ý nghĩa gì”.  

Advertisement

 

“Huyền Bình, sao anh biết những chuyện này?”  

 

Ngô Bình: “Anh đã cảm ngộ được Tiên đạo trong động Nhân Cực ở thế giới kia, sau đó nghiên cứu kỹ về Tiên đạo, cuối cùng đã phát hiện ra điều kỳ diện của nó. Nhân tộc tu luyện Tiên đạo của Tiên tộc, lâu dần sẽ hình thành dấu ấn nô lệ trong nhận thức của mình. Sau này, khi Tiên tộc xuất hiện, họ có thể thông qua dấu ấn ấy để thống trị toàn bộ cường giả Nhân tộc. Đến lúc đó, cả Nhân tộc sẽ trở thành nô lệ của Tiên tộc”.  

Advertisement

 

Đường Tử Di tái mặt nói: “Đáng sợ quá! Huyền Bình, thế con đường tu tiên Nhân đạo mà anh cảm ngộ được không có dấu ấn ấy chứ?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Con đường tu tiên Nhân đạo của anh thích hợp với Nhân tộc hơn. Không chỉ giúp người bình thường có thể dễ dàng tu luyện, mà còn giúp tăng nhanh tốc độ đột phá. Cùng một cảnh giới, nếu ai tu luyện con đường của anh thì sẽ có thực lực đè bẹp một người khác cùng cảnh giới”.  

 

Đường Tử Di bật cười nói: “Huyền Bình, anh giỏi quá!”  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Anh có được thành tựu như ngày hôm nay là nhờ kinh nghiệm và dạy dỗ tiếp thu từ các bị tiên hiền trong lịch sử. Đạo Chân Nhân, Thánh Nhân đều là con đường mà họ từ mày mò ra, không có họ thì anh không tìm ra được con đường này đâu”.  

 

“Thế cảnh giới của con đường tu tiên Nhân đạo cũng tương tự như bây giờ hả anh?”  

 

Ngô Bình: “Luyện khí, luyện thần, Nhân Tiên, Địa Tiên chỉ có một chút khác biệt là tăng thêm vài cảnh giới. Còn Thiên Tiên, Đại La Kim Tiên ở phía sau thì khác hẳn luôn”.  

 

Đường Tử Di: “Chỉ cần chúng ta tìm thấy đường là được rồi, sau này có thể cho nhiều người khác tu luyện”.  

 

Ngô Bình: “Chuyện này tạm thời cần giữ bí mật, chúng ta chỉ có thể truyền cho người mà mình tín nhiệm thôi”.  

 

Đường Tử Di như có điều suy nghĩ: “Anh nói đúng, vì con đường này ảnh hưởng đến kế hoạch của Tiên tộc”.  

 

Ngô Bình: “Vào thời mạnh nhất mà Thần tộc còn không tiêu diệt được Tiên tộc, chứng tỏ là Tiên tộc rất mạnh. Trước đó, anh đã vào Thượng Thiên Giới và Trung Thiên Giới. Ở đó cũng có vài cách truyền thừa của Tiên tộc. Giờ nghĩ lại chắc cũng là Tiên tộc cố ý”.  

 

Đường Tử Di: “Huyền Bình, em nhớ anh từng bảo Trung Thiên Giới muốn tách Tiên đạo ra khỏi Tiên tộc, để vạn tộc đều có thể tu luyện được. Suy nghĩ này cũng giống anh còn gì?”  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Sao mà giống được? Truyền thừa của Trung Thiên Giới là muốn vạn tộc đều trở thành Tiên tộc, sau đó tu luyện Tiên đạo của Tiên tộc, thứ họ thay đổi là người tu luyện. Còn cái anh thay đổi là công pháp Tiên đạo, để công pháp thích ứng với các tộc người khác nhau. Ví dụ, con đường tu luyện Tiên đạo mà anh sáng tạo ra chính là để công pháp thích hợp với Nhân tộc chúng ta”.  

 

Đường Tử Di hiểu ra: “Ra là vậy”.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi