THẦN Y TRỞ LẠI

 Sau đó, anh hỏi: “Lần trước tôi đến Nhẫn giới, nhà họ Khương các cậu đã không nói thật. Giờ tôi hỏi lại, tại sao nhà họ Khương lại ở đây, có ý đồ gì không?”

Khương Ngọc Lương đảo mắt, nói: “Nhẫn Giới này, chỉ là cách gọi một nước của Đông Doanh, tên thật sự của nó là “Thiên Bảo Giới”. Trong Thiên Bảo Giới có rất nhiều bảo bối. Nhà họ Khương chúng ta đến đây, chính là vì một món bảo bối tên “Lò thần” mà tới”.  

 

Ngô Bình: “Lò thần?”  

 

Khương Ngọc Lương: “Lò thần có thể luyện hóa vạn vật khắp đất trời, luyện ra năng lượng thuần túy nhất, Thiên Tiên Thần Năng. Nghe nói, Thuở đầu Thần tộc vốn không quá mạnh, không phải là đối thủ của Tiên tộc. Sau này, Tiên tộc dựa vào Lò thần, tinh luyện ra một vài thần năng, do đó thực lực tăng lên nhanh chóng, cuối cùng mới xưng bá kỷ nguyên”.   

 

Advertisement

Ngô Bình: “Nếu nó đã trân quý như vậy thì sao Thần tộc lại để nó ở đây?”  

 

Khương Ngọc Lương: “Thật ra thuở ban đầu, Thần tộc bị Tiên tộc áp chế gắt gao, cũng chính là lúc đó, Thần tộc đã đánh mất Lò thần! Lò thần biến mất không dấu, mãi đến khi tổ phụ tôi phát hiện ra tung tích của nó”.  

 

Ngô Bình: “Các người đã tìm được Lò thần rồi?”  

 

Advertisement

Khương Ngọc Lương: “Không sai. Lò thần đã tìm được, chỉ là chúng tôi không cách nào sử dụng nó được, vì vậy đối với nhà họ Khương tôi mà nói nó cũng không có tác dụng gì cả”.  

 

Hắn nói tiếp: “Thầy luyện đan Lý, anh là thầy luyện đan rất cao minh, không biết Lò thần này có hữu ích cho anh không?”  

 

Ngô Bình: “Có hữu dụng hay không thì xem qua mới biết được”.  

 

Khương Ngọc Lương: “Lần trước, tôi nhờ anh luyện chế một vài đan dược. Lần này, anh có thể phải giúp tôi luyện chế nhiều hơn chút”.  

 

Ngô Bình: “Không dám”.  

 

Khương Ngọc Lương nghiêng người: “Thầy luyện đan Lý, chúng ta đi xem Lò thần trước đi, mời!”  

 

Ngô Bình: “Không vội, cậu quay về trước, ngày mai lại đến tìm tôi”.  

 

Khương Ngọc Lương cười nói: “Cũng được, ngày mai tôi đến mời thầy luyện đan Lý”.  

 

Sau khi Khương Ngọc Lương đi, anh cười lạnh một tiếng, nói với Tinh Dã: “Xem ra người nhà này vẫn chưa từ bỏ ý đồ, còn muốn gài bẫy tôi”.  

 

Hiện tại anh là Thánh Vương cảnh giới Thánh Minh, Khương Ngọc Lương vừa xuất hiện, anh đã biết phía sau sẽ có nguy hiểm.  

 

Tinh Dã: “Chủ nhân, hây là không cần đi nữa”.  

 

Ngô Bình nói: “Bọn họ muốn gây khó cho tôi, chỉ là mơ tưởng, cuối cùng không những không hại được tôi, mà còn giúp tôi hoàn thiện”.  

 

Sanamoba: “Nói chung Thầy luyện đan Lý nhất định phải cẩn thận!”  

 

Ngô Bình: “Sanamoba, cô ở nơi này cũng lâu rồi, chắc chắn hiểu rõ Nhẫn Giới này”.  

 

Sanamoba: “Nơi này, đúng là được gọi là Thiên Bảo Giới, chỉ là rất nhiều nơi của nó đều có cấm chế, không ai có thể phá giải được”.  

 

Ngô Bình: “Ồ, tình hình bên trong cấm chế, mọi người không thấy được?”  

 

Sanamoba gật đầu: “Đúng vậy. Những nơi tương tự có rất nhiều. Thời gian trước, có một lượng lớn cao thủ tiến vào Thiên Bảo Giới, ý định phá vỡ một vài cấm chế, nhưng cuối cùng đều thất bại”.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi