THẦN Y TRỞ LẠI

 Trần Nhược Nhàn: “Phủ Tiên Đốc làm vậy không sợ các tiệm thuốc bỏ chạy hết sao?”  

 

Ông chủ: “Phủ Tiên Đốc không sợ, cùng lắm thì họ tự buôn bán dược liệu, thật ra, nhà họ Vũ Văn vốn là nhà buôn dược liệu lớn nhất, đuổi chúng tôi đi thì họ vui còn không kịp nữa mà”.  

 

Ngô Bình suy nghĩ rồi hỏi: “Cửa hàng của ông bán bao nhiêu?”  

Advertisement

 

Ông chủ: “Mười lăm năm trước tôi đã tốn một tỷ ba trăm triệu tiền đạo để mua cửa hàng này, giờ tôi bán hai trăm triệu”.  

 

Ngô Bình gật đầu, nói: “Được, tôi mua”.  

Advertisement

 

Hai bên lập tức giao dịch, Ngô Bình lấy được khế ước đất và nhà, còn ông chủ thì lấy được hai trăm triệu tiền đạo. Trước khi đi ông ấy còn bán hết những dược liệu còn lại cho Ngô Bình.  

 

Ông chủ đó đưa người đi khỏi thì Trần Nhược Nhàn nói: “Anh Lý, chúng ta đâu cần thiết phải mua mặt bằng đâu?”

Ngô Bình cười, nói: “Nhược Nhàn, chúng ta đến là để tìm nhà Vũ Văn báo thù, nếu em báo được thù, em nghĩ nhà họ Vũ Văn còn năng lực kiểm soát những cửa hàng này nữa không?”  

 

Trần Nhược Nhàn: “Đương nhiên là không rồi”.  

 

Ngô Bình: “Vậy nên đến lúc đó, các cửa hàng ở đây sẽ trở về giá ban đầu, thậm chí còn tăng giá. Anh xem sơ qua thì thấy dọc hồ này có hơn năm mươi vạn cửa hàng lớn nhỏ với giá trị mấy trăm ngàn tỷ tiền đạo”.  

 

Trần Nhược Nhàn: “Thôi được, vậy thì mua một vài cửa hàng”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Anh đem theo tiền, mua tiệm dọc đường, chỉ cần có người chịu bán thì em cứ mua”.  

 

Trong tay anh có đủ tiền đạo và cả tiền đạo tôn, anh không thiếu tiền.  

 

Sau khi giao cho Trần Nhược Nhàn đi thu mua các cửa hàng thì Ngô Bình ra phòng luyện đan ở sau cửa hàng để luyện đan dược. Ở vùng đất vĩnh hằng, anh đã cho năm thế lực quyết sách lớn chuẩn bị cho anh rất nhiều dược liệu quý, giờ anh lấy hết ra. Số dược liệu này không phải là dược liệu mà Hồng Hoang đại lục có thể có được, bất cứ loại nào cũng là thánh dược tuyệt thế, có tiền cũng đừng mong mua được.  

 

Anh chọn ra một loại, là loại dược liệu nhiều nhất của vùng đất vĩnh hằng, ngoài ra còn có bốn mươi tám loại dược liệu thường gặp ở đây, cộng thêm kỹ thuật luyện đan vốn có của anh để nghiên cứu ra một loại đan dược tên là Bách Luyện Thánh Đan. Tên của loại đan dược này có nghĩa là luyện một trăm lần mới thành thánh, uống nó càng nhiều thì cơ thể và thần hồn sẽ càng mạnh mẽ.  

 

Khả năng luyện đan của anh đã tốt hơn nhiều so với trước đây, mẻ đầu tiên đã luyện ra được đan dược nhất phẩm, mẻ thứ hai đã luyện được Bách Luyện Thánh Đan cấp truyền kỳ.  

 

Khi anh cầm Bách Luyện Thánh Đan trên tay thì thấy trên mặt đan dược có bốn mươi chín luồng sáng thần thánh bao quanh, trong lòng đan dược có hình bóng một người đang ngồi xếp bằng. Nếu đặt đan dược bên tai thì còn có thể nghe được thánh âm của người tí hon đó, thần kỳ không thể tả.  

 

Tiếp đó, anh tiếp tục luyện chế, chớp mắt đã đến ngày thứ ba, trong thời gian này, anh đã luyện được mười mẻ Bách Luyện Thánh Đan truyền kỳ, tổng cộng có tất cả bốn mươi viên đan dược truyền kỳ.  

 

Trần Nhược Nhàn cũng không rảnh rỗi, cô ấy đã thu mua được hơn năm trăm tiệm thuốc, những người bán đó đều rất sảng khoái, một tay giao tiền một tay giao cửa hàng, hiệu quả rất cao.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi