THẦN Y TRỞ LẠI

Bây giờ, mặc dù anh là Doanh Hoàng, cũng là tông chủ của Doanh Tông nhưng anh vẫn quyết định đến học viện Vạn Đạo. Dù sao bốn học viện lớn đều là tài sản của Doanh Tông, nếu Học phủ truyền kỳ muốn thôn tính, tất nhiên anh không thể chắp tay dâng lên cho người khác.  

 

Thế nhưng Học phủ truyền kỳ lại rất khó đối phó, chúng toàn chiêu mộ những học sinh thiên kiêu của cả đại lục Hồng Hoang, thực lực toàn thể không phải là thứ là học viện Vạn Đạo có thể đối đầu.  

 

Advertisement

Nhưng chuyện này cũng có mặt tốt của nó, trong cuộc đối đầu lần này, nếu học viện Vạn Đạo có thể chịu được áp lực, thể hiện tốt hơn Học phủ truyền kỳ thì có thể tạo ra chút danh tiếng cho học viện Vạn Đạo. Tất cả mọi người đều sẽ nghĩ học viện Vạn Đạo xuất sắc hơn Học phủ truyền kỳ. Cứ như vậy, học viện Vạn Đạo chắc chắn sẽ phát triển một cách bùng nổ và trở thành một học viện có thể cạnh tranh với Học phủ truyền kỳ.  

 

Lúc này hơn năm trăm học viên bị phong ấn của học viện Vạn Đạo đều đã quay lại học viện, đang đợi Ngô Bình chỉ dạy.  

 

Advertisement

Nhưng mấy ngày nay Ngô Bình không xuất hiện, các học viện đều cảm thấy sa sút tinh thần.  

 

Cũng may cuối cùng hôm nay Ngô Bình cũng đã xuất hiện. Hơn năm trăm học viên đều yên tĩnh đứng trên sân tập võ, nhìn giáo viên của họ bằng ánh mắt ngưỡng mộ.  

 

Ngô Bình mỉm cười nói: “Các em, hôm nay tôi xinh chính thức giới thiệu, tôi tên là Ngô Bình, là giáo viên của các em. Dạy cho các em là nhiệm vụ mà viện trưởng giao phó, nếu hoàn thành nhiệm vụ, tôi có thể trở thành giáo viên chính thức. Chúng ta không nói những lời thừa thãi nữa, từ giờ trở đi, tôi sẽ truyền thụ võ thuật cho các em”.  

 

Cứ thế Ngô Bình bắt đầu sự nghiệp giảng dạy của mình, mỗi ngày anh chỉ có một tiết, mất khoảng một tiếng đồng hồ, hết tiết thì rời khỏi lớp, anh không quan tâm các học viên có học hay không. Bên này vừa tan lớp, anh lập tức về nhà với gia đình.

Cứ như vậy, dạy được ba ngày, bên học viện cuối cùng cũng có tin tức, đích thân viện trưởng đến tìm Ngô Bình, nói bất cứ lúc nào anh cũng có thể bắt đầu kiểm tra cấp bậc đạo sư.  

 

Đạo sư dạy học viên chia ra ba cấp bậc thành sơ, trung, cao, cùng với đạo sư cấp sao có cấp bậc cao hơn.  

 

Kiểm tra cấp bậc đạo sư cần có viện trưởng Lệ Hồng và một vài nhân vật quan trọng đích thân tham gia.  

 

Địa điểm cuộc kiểm tra nằm ở một tòa cung điện cổ xưa, Ngô Bình đi đến, nhìn thấy viện trưởng và các nguyên lão cùng với các đạo sư chính đều có mặt.  

 

Viện trưởng cười nói: “Ngô Bình, anh thể hiện rất tốt, chữa trị cho hơn năm trăm học viên. Tiếp theo, bổn viện sẽ tiến hành kiểm tra với anh, kết quả kiểm tra sẽ quyết định anh trở thành đạo sư cấp bậc nào”.  

 

Một nguyên lão nói tiếp: “Ngô Bình, đạo sư cấp bậc khác nhau, độ khó và phương thức kiểm tra cũng có điểm khác, anh có thể dựa theo tình hình của bản thân mà tiến hành một kiểm tra đạo sư cấp bậc nào đó. Nếu thông qua bài kiểm tra, anh sẽ trực tiếp giành được danh hiệu đạo sư tương ứng”.  

 

Ngô Bình: “Đạo sư cấp sao, cao nhất có thể là mấy sao?”  

 

Nguyên lão và viện trưởng nhìn nhau, nói: “Nơi này, cao nhất có thể kiểm tra đạo sư bảy sao, hiện nay tại bổn viện mức cao nhất là đạo sư năm sao, cũng chính là bản thân viện trưởng”.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi