THẦN Y TRỞ LẠI

 Ngô Bình: “Này, đừng làm trò nữa, thi nốt cho xong đi để tôi còn chọn giáo viên. Nếu anh định chơi xấu thì tôi còn chơi xấu hơn anh đấy”.  

 

“Kẻ nào dám lộng hành ở học phủ Truyền Kỳ thế hả!”, đột nhiên có một giọng nói vang lên.  

 

Lãnh Hoang sáng mắt rồi cười lớn nói: “Lý Huyền Bình, hôm nay anh chết chắc rồi”.

Ngô Bình nhìn người vừa đến, đó là một người đàn ông mặc áo giáp vàng, có vẻ như ông ta vừa mới từ chiến trường trở về, trên áo giáp dính đầy máu. Ông ta cầm một cây kích trong tay, khí tức đáng sợ toả ra xung quanh.  

Advertisement

 

“Chú Hai!” Lãnh Hoang mỉm cười tiến lên nghênh đón.  

 

Người này chính là tướng quân đã lập nhiều đại công của Tiên Đình, ông ta tên là Lãnh Minh. Ông ta vừa dẫn quân tiêu diệt một đội quân Ma tộc lớn và chiếm được một phần lãnh thổ Ma vực.  

Advertisement

 

Vừa rồi ông ta còn ở trên chiến trường, nhưng nhận được tin cháu trai kêu cứu nên lập tức chạy tới.  

 

Lãnh Minh nhìn Ngô Bình nói: "Có chút tu vi đấy, nhưng không đủ chống đỡ sự kiêu ngạo của cậu đâu!"  

 

Ngô Bình thờ ơ nói: "Tôi chỉ làm theo thỏa thuận. Là do Lãnh phủ chủ của học phủ truyền kỳ không giữ lời hòng trục lợi cho bản thân”.  

 

Lãnh Minh: "Cái gì mà giữ lời với không giữ lời, Lãnh Hoang nói sao thì chính là như vậy!"  

 

Ngô Bình cười lạnh: "Dám nói năng như vậy, ông cho rằng là tướng quân Tiên Đình thì có thể vô lễ với tôi sao?"  

 

Lãnh Minh cả giận: "Hỗn xược! Tiểu đạo sĩ, dám hỗn xược với bổn tướng quân, đúng là tự tìm đường chết!"  

 

"Bùm!"  

 

Bốn phía hư không chấn động, ba trăm hộ vệ xuất hiện. Thực lực của những hộ vệ này rất đáng sợ, bọn họ không phải người, mà là yêu ma.  

 

Thực lực của mỗi Ma vệ đều có thể so sánh với Đạo Tôn, trong tay bọn chúng đều cầm một thanh ma đao. Lúc này ba trăm thanh ma đao cùng nhau vung lên, ngưng tụ thành một đạo đao quang màu đen, chém về phía Ngô Bình.  

 

Đao quang còn chưa tới nhưng dưới áp lực đáng sợ kia, Ngô Bình đã cảm thấy không thoải mái. Anh khẽ cau mày, bất ngờ giơ tay lên không trung rồi chụp một cái, một bàn tay to lớn dường như có thể che cả bầu trời xuất hiện, nắm chặt lấy đao quang màu đen.  

 

Đao quang giãy giụa vặn vẹo, nhưng không cách nào thoát khỏi bàn tay to lớn của Ngô Bình. Anh liếc nhìn rồi dùng năm ngón tay bóp chặt, đao quang biến mất.  

 

Lãnh Minh sửng sốt, nói: "Xem ra tôi đã đánh giá thấp cậu!"  

 

Ngô Bình thờ ơ nói: "Loại rác rưởi này mà ông cũng thả ra để làm xấu mặt mình sao?"  

 

Anh vừa nói vừa phất tay áo, ba trăm đạo thánh quang rơi xuống mặt đất, hư không chấn động, vô số luồng năng lượng mạnh mẽ tụ lại xung quanh anh. Mỗi một đạo thánh quang ngưng tụ thành một Thiên Thánh vệ!  

 

Thiên Thánh vệ này chỉ có Thiên Thánh mới có thể sử dụng được. Đội quân này mạnh hơn nhiều so với những Thánh vệ bình thường. Thiên Thánh vệ vô hình vô dạng, chịu ảnh hưởng của Thánh Đạo chí tôn trong vũ trụ và được sinh ra từ hư không.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi