THẦN Y TRỞ LẠI

“Phiền cậu nói rõ hơn một chút”.  

 

Khưu Hóa Long: “Tu vi của bọn tôi được chia thành mười tầng luyện khí, mười tầng bí pháp, mười tầng thần thông. Tu vi của tôi là luyện khí tầng năm”.  

 

Ngô Bình: “Hóa ra cậu chỉ mới là luyện khí tầng năm, tôi còn tưởng cậu mạnh lắm chứ”.  

 

Khưu Hóa Long nổi giận: “Này tên kia, anh xem thường tôi?”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Ý của tôi là cậu chỉ mới là luyện khí năm thôi, sao lại đến vũ trụ thứ này?”  

 

Khưu Hóa Long: “Đương nhiên là vì trong tay tôi có Hư Linh Châu, đây là một vật quý báu. Vận may của tôi cũng khá tốt, vô tình có được nó”.  

 

Advertisement

Ngô Bình chớp mắt: “Có thể cho tôi xem món bảo vật trên người cậu không?”  

 

Khưu Hóa Long lắc đầu: “Không thể được”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Sao lại không thể? Không có tôi giúp thì cậu sẽ bị nhốt ở đây mãi mãi, thậm chí có thể sẽ chết ở đây. Với một người ngoài, bảo bối có tốt đến mấy thì cũng có tác dụng gì chứ?”  

 

Khưu Hóa Long nhìn anh: “Anh muốn nói gì?”  

 

Ngô Bình: “Tôi muốn nói cậu nên đối xử tốt với tôi một chút. Như thế tôi mới có thể thiện chí giúp đỡ cậu”.  

 

Khưu Hóa Long hừ một tiếng: “Tôi đã nói rồi, tôi có thể giết anh, anh không sợ chết sao?”  

 

Ngô Bình nhướng mày: “Khưu Hóa Long, cậu thật sự nghĩ tu sĩ luyện khí đến từ vũ trụ chính rất lợi hại sao? Được thôi, tôi có cậu cơ hội, cậu giết tôi thử xem”.

“Ầm!”  

 

Vừa dứt lời, một luồng không khí ập đến, giữa đường còn biến thành chưởng ảnh, ấn lên ngực Ngô Bình.  

 

“Phụt!”  

 

Ngô Bình vung tay lên phá vỡ chưởng ảnh đó, cả bàn tay đều tê cả lại, còn chưởng ảnh này không phải là toàn bộ sức mạnh Khưu Hóa Long, anh bị trấn áp không thể phát huy toàn bộ uy lực của mình.  

 

“Chẳng qua chỉ có thế thôi”, anh nhìn Khưu Hóa Long.  

 

Khưu Hóa Long cũng không tức giận nói: “Người có thể đỡ được một chưởng của tôi không nhiều, anh thú vị đấy”.  

 

Ngô Bình: “Cậu không thử nữa sao?”  

 

Khưu Hóa Long: “Tôi đã bị trấn áp rồi, sức mạnh một đòn đó không bằng một phần uy lực bình thường của tôi”.  

 

Ngô Bình: “Suy xét thử xem đi, cho tôi mượn Hư Linh Châu xem một chút”.  

 

Khưu Hóa Long cười mỉa: “Hư Linh Chân này liên quan đến việc tôi có thể đi ra khỏi đây không, sao tôi có thể đưa cho anh được?”  

 

Ngô Bình: “Ý cậu là không có Hư Linh Châu thì cậu không thể quay về?”  

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi