THẦN Y TRỞ LẠI

 Người đàn ông trung niên bị ném ra xa vài mét. Ông ta vừa vừa đứng vững trở lại thì Ngô Bình đã tới, đạp lên ngực ông ta, hỏi: "Ông có bao nhiêu tiền?"  

 

Người đàn ông trung niên cảm thấy lồng ngực đau nhói, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, nói: "Cậu dám động vào tôi. . . "  

 

Rắc!"  

 

Ngô Bình đạp gãy chân ông ta và nói: "Tôi dám đấy”.  

 

Người đàn ông trung niên đau đớn kêu lên: "Tôi có tiền!"  

 

Ngô Bình mỉm cười và nói: "Thế mới phải chứ. Ông đang luyện khí ở cấp độ thứ tám? Vậy hãy đưa cho tôi ba trăm nghìn Tinh tệ để chuộc lỗi”.  

 

Advertisement

Người đàn ông trung niên ngoan ngoãn móc trong túi ra khoảng bốn trăm nghìn Tinh tệ.  

 

Ngô Bình liếc nhìn, cất hết tiền rồi đuổi ông ta đi, sau đó anh đi đòi tiền chuộc của người thứ hai.  

 

Cuối cùng, anh thu được hơn một triệu rưỡi Tinh tệ!  

 

Sau khi lấy tiền, anh gọi Vân Thường rồi thuê một chiếc phi thuyền để quay lại Huyền Minh Giáo.  

 

Sau khi tàu phi thuyền cất cánh, anh hỏi: "Vân Thường, em có biết lò luyện đan ở đâu bán không?"  

 

Tuy rằng anh có trong tay không ít lò luyện đan, nhưng nơi này là vũ trụ Đạo cảnh, lò luyện đan trước đó đã mất tác dụng nên anh phải mua cái mới.  

 

Vân Thường: "Em biết, nhưng lò đan quá khan hiếm, chỉ có một số ít thế lực mới có năng lực chế tạo ra nó. Cho dù là một cái bình thường đã qua sử dụng cũng tốn mấy trăm triệu Tinh tệ”.  

 

Hàng trăm triệu Tinh tệ? Ngô Bình trố mắt: "Đắt quá!"  

 

Vân Thường: "Không còn cách nào, dù sao đan sư quá ít, tiêu chuẩn quá cao”.  

 

Ngô Bình thở dài: "Vậy thì không còn cách nào khác."  

 

ân Thường đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nói: "Sư huynh, Huyền Minh Giáo có một cửa hàng đồ cũ. Ờ đó có một lò luyện đan, có điều bị hư hại nhiều. Nghe nói từng có một vị đan sư tới xem nhưng không thể nào sửa được”.  

 

Ngô Bình: "Ồ, lò đan hỏng ư? Bao nhiêu tiền?"  

 

"Cũng không đắt, cơ bản là bán phế liệu thôi, một triệu Tinh tệ”.  

 

Ngô Bình đáp: "Anh hiện tại mua không nổi một cái lò luyện đan tốt, chúng ta đi xem một chút cái lò đan hỏng đi".  

 

Rất nhanh, phi thuyền đã đưa họ trở lại gần Huyền Minh Giáo. Hai người họ đi trả nhiệm vụ trước, giao hai quả Ngọc Chân cho Huyền Minh Giáo để đổi lấy mười nghìn tiền Huyền Minh.  

 

Sức mua của tiền Huyền Minh không tốt bằng Tinh tệ, nhưng chúng rất hữu ích trong Huyền Minh Giáo, vì vậy Ngô Bình quyết định tiết kiệm một ít.  

 

Sau khi trả xong nhiệm vụ thì trời đã tối. Khi hai người về đến nhà, Diệp Phúc đi tới và nói: "Chủ nhân, có người tự xưng là nhị sư huynh của chủ nhân đã đến tìm”.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi