THẦN Y TRỞ LẠI

Xem bói xong, Ngô Bình ra khỏi phòng. Lúc này, Nhan Băng đang ở phòng bên cạnh hát bài của anh, giọng hát du dương truyền ra.  

 

Anh mở điện thoại di động trên bàn, vào phòng livestream của Nhan Băng. Người hâm mộ của Nhan Băng có đến mấy chục nghìn, vừa cất giọng, các fan đều khen thưởng, còn có người ghi âm lại bài này, rồi chia sẻ lên nhiều phương tiện truyền thông khác.  

 

Nửa tiếng sau, Tôn Tử Nghiên vẫn đang livestream đột nhiên chạy ra, nói: “Anh, có người muốn mua bản quyền bài này”.  

 

Ngô Bình thẳng thừng trả lời: “Không bán”.  

 

Tôn Tử Nghiên: “Đối phương ra giá một trăm vạn”.  

 

Ngô Bình hỏi lại: “Nếu bài này mà nổi, cô nghĩ nó có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”  

Advertisement

 

Tôn Tử Nghiên: “Ít nhất cũng trên chục triệu”.  

 

Ngô Bình: “Vậy thì đúng rồi, rõ ràng có thể kiếm được bộn tiền, tại sao phải bán đi với giá một trăm? Sau này, cô có thể thành lập công ty nghệ sĩ, Nhan Băng chính là nghệ sĩ đầu tiên của cô”.  

 

Tôn Tử Nghiên: “Được!”  

 

Sau đó cô ấy lấy điện thoại cho Ngô Bình xem, cười nói: “Anh, hôm qua lúc livestream, có rất nhiều người tặng thưởng, tôi đã rút tiền về rồi, tổng cộng là một trăm bảy mươi nghìn. Hôm nay tặng thưởng nhiều hơn nữa, hai trăm mấy chục nghìn, nhưng phải đến ngày mai mới rút được”.  

 

Ngô Bình: “Chúng ta đã thỏa thuận chia ba bảy, cô đưa tôi bảy phần, là hai trăm hai mươi nghìn”.  

 

Tôn Tử Nghiên cười nói: “Đồ của anh mất rồi, bộ điện thoại này là mới mua, anh cứ dùng trước đi”.  

 

Ngô Bình: “Cảm ơn. Tiền mua điện thoại, cứ trừ vào thu nhập của tôi”.  

 

Tôn Tử Nghiên: “Không cần”.  

 

Ngô Bình tìm một chỗ ngồi xuống, nghiên cứu điện thoại. Anh tải về không ít phần mềm, sau đó đăng ký.  

 

Anh đến từ thời đại địa cầu, rất nhanh đã làm quen với thao tác điện thoại. Thấy thời gian vẫn còn sớm, anh nói với Tôn Tử Nghiên một tiếng, nói muốn lái xe ra ngoài một vòng.  

 

Tôn Tử Nghiên cũng hào phóng đưa chìa khóa xe cho anh, Ngô bÌnh lên xe, chuẩn bị đi đến cửa hàng chọn mấy bộ quần áo. Đồ anh mặc không phù hợp với thời đại này, nếu mặc như vậy thì rất dễ bị chú ý.  

 

Chạy xe đến phố đi bộ gần đó, Ngô Bình tìm chỗ dừng lại, sau đó đi chọn mấy bộ đồ. Trải qua nhiều thế giới như vậy, gu chọn đồ cũng không tệ, rất nhanh đã mua được hai bộ.  

 

Rời khỏi phố đi bộ, anh đem theo quần áo đánh giá xung quanh, muốn tìm một tiệm cắt tóc. Lúc này, anh nghe thấy trong một tiệm cắt tóc vang lên tiếng khóc, bèn dừng bước xem thử.  

 

Lúc này, một cô bé trông chưa đến hai mươi tuổi chạy ra ngoài, cô ấy rất xinh đẹp, nhưng lúc này vẻ mặt lại sợ hãi. Cô ấy vừa ra, lại nhanh chóng bị hai người đàn ông cao lớn nắm tóc kéo vào.  

 

Anh khẽ nhíu mày, tuy không thích phiền phức, nhưng gặp phải chuyện bất bình thì anh vẫn quyết định xen vào. Vì vậy, anh nhanh chóng đi về phía tiệm cắt tóc đó.  

 

Đẩy cửa vào thì thấy cô gái vừa nãy bị lôi vào đang che mặt đứng một góc khóc. Nhìn ra được cô ấy vừa mới bị đánh một trận, lúc này cũng không dám thở.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi