THẦN Y TRỞ LẠI

Người thanh niên ngẫm nghĩ một lát rồi cười phá lên nói: “Thế thì tôi chỉ thu của anh năm phần trăm thôi, nhưng. sau này tất cả đan dược của công tử chỉ được bán đấu giá ở duy nhất phòng của chúng tôi”.

Ngô Bình nói ngay: “Được, đan dược của tôi hầu hết đều ở cấp cực phẩm, tuyệt phẩm hơn nữa có khá nhiều đan dược trên cấp mười, chắc chắn sẽ giúp phòng đấu giá của anh nổi tiếng nhanh chóng”.

Người thanh niên cười nói: “Hi vọng chúng ta sẽ hợp tác cùng có lợi, tôi họ Nguyên, tên là Nguyên Định Châu, xin hỏi quý danh của công tử”.

Ngô Bình: “Tôi là Lý Huyền Bình, chủ của đan đường Lý Thị mới mở trong thành”.

Nguyên Định Châu cười nói: “Chào ông chủ Lý, hi vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ”.

Ngô Bình: “Khi nào sẽ tiến hành đấu giá?”

Nguyên Định Châu: “Ba ngày nữa, chúng tôi cần tung tin trước, như thế mới thu hút được nhiều khách hàng tới tham gia đấu giá".

Ngô Bình chợt nhớ tới hiệu quả từ buổi đấu giá Cự Thần Đan nên hỏi: “Tôi đang cần ít dược liệu, anh có tìm được hộ. không?”

Nguyên Định Châu: “Tuy tôi không bán dược liệu, nhưng lại quen khá nhiều nhà buôn, cũng có không ít các đối tác. Nếu ông chủ Lý không chê thì cứ xem thử, tôi sẽ giúp đỡ liên

Ngô Bình viết một danh sách dược liệu rồi nhờ Nguyên Định Châu tìm hộ, Nguyên Định Châu xem xong thì nói: “Tôi sẽ gom đủ trong hai ngày”.

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Nhanh thế ư! Hơn nữa, ông chủ Nguyên mới nhìn một lần đã biết có thể tìm được hay không sao?”

Nguyên Định Châu: “Trí nhớ của tôi rất tốt, hơn nữa tôi cũng biết các dược liệu mà ông chủ Lý cần nên sẽ gom được nhanh thôi. Cho tôi nhiều lời một chút, anh cần những. dược liệu này để luyện đan à?”

Ngô Bình: “Ừm, tôi sẽ dùng chúng để luyện Cự Thần Đan".

“Cự Thần Đan!”m Nguyên Định Châu giật mình hỏi: “Là Cự Thần Đan mà Cửu Dương Cảnh mới vừa bán đấu giá đấy ư?

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Ông chủ Nguyên cũng biết chuyện này ư? Đúng thế, Cự Thần Đan ở buổi đấu giá đó là do tôi luyện chế đấy”.

Nguyên Định Châu vội vàng hành lễ với Ngô Bình: “Thì ra anh chính là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh đó, nghe danh đã lâu, hôm nay được gặp anh đúng là diễm phúc của tôi”.

Ngô Bình: “Anh quá lời rồi!”

Nguyên Định Châu: “Ông chủ Lý, anh ở Cửu Dương Cảnh cơ mà, sao giờ lại đến đây mở đan đường?”

Ngô Bình: “Tôi thấy môi trường sống ở đây rất được nên muốn mở một cửa hàng đan dược ở đây”.

Nguyên Định Châu gật đầu: “Tôi lớn lên ở Giang Nam Thành nên rất thông thuộc nơi này, sau này có gì cần thì anh cứ đến tìm tôi nhé”.

Ngô Bình: “Chắc chẳn rồi, sau này tôi sẽ thường xuyên đến làm phiền ông chủ”.

Hai người đang nói chuyện thì có một cậu thiếu niên đi vào nói có khách ạ?”

Nguyên Định Châu vội giới thiệu với Ngô Bình: “Ông chủ Lý, đây là con trai tôi, tên là Nguyên Vĩnh Huy. Vĩnh Huy, đây. là ông chủ Lý Huyền Bình - thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh”.

Nguyên Vĩnh Huy ngẩn ra rồi hét lên: “Thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh ạt”

Ngô Bình gật đầu, không ngờ Nguyên Vĩnh Huy lại quỳ xuống đất rồi nói: “Đại sư, xin hãy nhận con làm đệ tử”.

Ngô Bình đứng hình, sau đó ngoảnh sang nhìn Nguyên Định Châu thì thấy đầu anh ta đầy vạch đen: “Vĩnh Huy, con mau đứng lên. Ông chủ Lý là người có địa vị cao quý, sao có thể tuỳ ý nhận đệ tử được”.

Nói rồi, anh ta xin lỗi Ngô Bình: “Ông chủ Lý, xin anh bỏ qua cho. Con trai tôi chỉ có đúng một đam mê là luyện đan, nó đã theo học vài thầy rồi nhưng vẫn chẳng ra làm sao, theo tôi thấy chắc tại tư chất của nó bình thường quá”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi