THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 557

Hứa Hạo Nhất rất bẽ mặt, gã tức giận vô cùng, liền sầm mặt nói: “Anh Diệp không chịu nể mặt à?”

Diệp Huyền bật cười, nói với Ngô Bình: “Tiền bối, tên này bảo đệ tử nể mặt, tiền bối nghĩ có nên không?”

Ngô Bình mà nói phải nể mặt thì Diệp Huyền phải uống chén rượu này, nhưng Ngô Bình mà nói không thì anh ta sẽ không khách sáo nữa đâu.

“Anh thích thế nào thì làm, tôi không quen anh ta”, Ngô Bình lạnh nhạt nói, anh đã thấy ngứa mắt với tên này từ lâu rồi, thế nên chẳng muốn giúp gã.

Diệp Huyền liền bật cười: “Đệ tử hiểu rồi”.

Anh ta dựa vào ghế, tỏ vẻ cậu ấm ăn chơi: “Muốn tôi nể mặt cậu thì cũng không phải là không thể. Trừ khi cậu là người của một trong sáu gia tộc lớn nhất, một trong bốn tập đoàn lớn, hai gia tộc quyền thế nhất hoặc tỷ phú nằm trong top 30 ở Hải Thành”.

Hứa Hạo Nhất sửng sốt, Diệp Huyền đã kể tên những thế lực đỉnh cao ở Hải Thành, gã làm sao mà với tới! Nhưng gã không nuốt trôi cục tức này, hơn nữa khoác lác thì ai mà chẳng biết?

Gã hừ một tiếng: “Tuy nhà họ Hứa chúng tôi không phải là gia tộc quyền thế phú quý gì, nhưng lại có quan hệ rất tốt với nhà họ Tô nằm trong sáu gia tộc lớn nhất”.

“Nhà họ Tô sao? Nếu cậu là Tô Xương Minh của nhà họ Tô thì tôi cũng có thể uống chén rượu này, tiếc là cậu không phải”.

Hứa Hạo Nhất kinh ngạc: “Anh biết cậu Tư nhà họ Tô sao?”

Hải Thành là một trong những trung tâm kinh tế của toàn quốc, nhà họ Tô lại đứng đầu trong sáu gia tộc lớn nhất, có sức ảnh hưởng vô cùng lớn. Trong đó thì cậu Tư Tô Xương Minh là thiên tài kinh doanh, còn trẻ tuổi mà đã quản lý phần lớn sản nghiệp nhà họ Tô. Có thể nói Tô Xương Minh là nhân vật hàng đầu trong nhà họ Tô.

Thực ra thì hồi Hứa Hạo Nhất còn nhỏ, gia đình gã cũng chỉ bình thường. Sau này nhờ quan hệ của mẹ mà nhà hắn quen được với một quản lý cấp cao của nhà họ Tô, có được một số công trình nhỏ. Dần dần nhà họ Hứa mới phất lên, giờ đây đã có khối tài sản hàng trăm triệu tệ.

Nhưng gã cũng chỉ nhìn thấy nhân vật lớn như Tô Xương Minh qua ảnh mà thôi, chưa từng gặp được người thật chứ đừng nói là quen biết.

Diệp Huyền nói: “Nếu cậu có mối quan hệ tốt với nhà họ Tô thì chắc cũng quen Tô Xương Minh nhỉ, hay lắm, chúng ta cùng nói chuyện nhé”.

Anh ta cố tình muốn khiến Hứa Hạo Nhất bẽ mặt. Ngô Bình là “sư thúc tổ” của anh ta, thế mà tên này dám vô lễ với sư thúc tổ. Anh ta mà không giày vò tên này thì anh ta không phải Diệp Huyền nữa rồi.

Anh ta cầm điện thoại lên gọi video.

Chẳng mấy chốc, trên màn hình đã xuất hiện một thanh niên khoảng 30 tuổi, nở nụ cười tươi rói: “Anh Diệp, lần đầu tiên anh gọi video cho tôi đấy. Ha ha, có phải đang ở bên cạnh gái đẹp không?”

Diệp Huyền cười nói: “Anh Tô, hôm nay tôi ra ngoài uống rượu thì gặp một người họ Hứa. Anh ta bảo có quan hệ tốt với nhà họ Tô của anh, cứ bắt tôi phải uống rượu với anh ta. Tôi sợ quá, chỉ dám gọi điện cầu cứu anh thôi”.

Tô Xương Minh liền hiểu ngay, những người trong giới thượng lưu như họ có rất nhiều cách để giày vò người khác. Anh ta cũng từng làm những chuyện thế này, liền đanh mặt: “Hả? Có quen hệ tốt với nhà họ Tô sao?”

Diệp Huyền liền quay điện thoại lại quay mặt Hứa Hạo Nhất. Gã sợ tới nỗi mặt trắng bệch, bởi người trong điện thoại chính là Tô Xương Minh. Tuy gã mới chỉ thấy Tô Xương Minh trên báo, nhưng gã tuyệt đối không nhận nhầm!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi