THẦN Y TRỞ LẠI

Phương Thanh Thanh như có điều suy nghĩ rồi gật đầu: “Chị, em hiểu rồi”.

Nguyệt Thanh Ảnh nói: “Không phải ai cũng có thể bắt anh Bình mang ơn được, muốn làm vậy là phải nhờ duyên, nhưng có nhiều người không biết điều đó”.

Nghe cô ấy nói vậy, người quản gia không nhịn được: nói: “Nguyệt cô nương, nếu nói đến thầy luyện đan thì có ai hơn được Tử Đỉnh Môn ở Thiên Nguyên chứ, thích mua đan dược nào ở đó chẳng được”.

Nguyệt Thanh Ảnh: “Thế ư? Các ông có mua được Thiên Tư Đan nhất phẩm của Tử Đỉnh Môn không? Còn Vạn Pháp. Đan nhất phẩm nữa?”

Người quản gia nói: “Vì hai loại đó vốn không có nhất phẩm, Tử Đỉnh Môn mới chỉ luyện chế được nhị phẩm thôi”.

Nguyệt Thanh Ảnh: “Họ không có nhưng anh Bình có đấy'

Thấy người quản gia có vẻ không tin, Nguyệt Thanh Ảnh cũng không thèm giải thích mà cất bước đi tiếp.

Cuối cùng họ cũng đến gần động Kim Đỉnh, động này nằm trong một khe núi, bốn mùa ở đây đều là mùa xuân, nhưng bên trong chẳng có ai. Trước động có một ngôi nhà, hiện đang có mấy người trông coi ở đây.

Nói là trông cọi nhưng thật ra cũng chẳng có ai vào. động, dẫu sao chưa có trình độ thầy luyện đan Thất Tử Đỉnh thì có vào cũng vô dụng.

Quản gia dẫn nhóm Ngô Bình đến nơi rồi nói: “Ngô công tử, cậu có thể vào một mình”.

Lúc này trời đã tối đen, Ngô Bình nói với Nguyệt Thanh Ảnh và Hà Tử Trần: “Hai em chờ anh một lát nhé”.

Dứt lời, anh đi thẳng vào trong.

Ngô Bình vừa vào thì quản gia đã cười nói: “Thứ khó nhất trong động Kim Đỉnh chính là khảo hạch vào cửa, từ sau khi Thạch Thị tiếp quản nơi này đến nay, chưa có ai qua được vòng này cả”.

Nhưng Nguyệt Thanh Ảnh lại rất tự tin về Ngô Bình, cô ấy nói: 'Đó là trước kia”.

Quản gia cười phá lên: “Vậy chúng ta cứ chờ xem, tôi đoán cậu ta sẽ ra trong 15 phút nữa”.

Nguyệt Thanh Ảnh chỉ cười chứ không nói gì, sau đó yên lặng chờ kết quả.

Lối vào của động Kim Đỉnh có cấm chế, đi vào xong thì anh nghe thấy có tiếng nhạc. Nghe thấy âm thanh đó, anh biết đoạn nhạc này có liên quan đến đan đạo nên dừng lại lắng nghe. Một lát sau, anh đi loanh quanh, nhìn có vẻ không theo quy luật gì nhưng thật ra lại rất hợp với điệu nhạc.

Anh đi được 81 bước thì thuận lợi vào hang. Hang này có diện tích rất lớn, bên trong có một lò luyện đan cùng năm cái hộp ngọc hình vuông.

Anh vừa đến thì đã có một bóng người xuất hiện, đó là một tu sĩ mặc áo trắng, người đó nói: “Ta là Trương Huyền Đạo, ngươi muốn lấy được truyền thừa của ta thì cần chọn ba loại đan dược trong số này rồi luyện chế. Tất cả đan dược buộc phải đạt cấp thượng phẩm hoặc trên đó, như vậy mới đạt yêu cầu”.

Ngô Bình gật đầu rồi chọn bừa một hộp ngọc, anh mở ra thì thấy bên trong có dược liệu cùng phương thức luyện chế. Anh tiện tay cầm công thức lên xem thì biết tên của đan dược này là Thiên Kiêu Đan.

Đan dược này thuộc cấp 14 nên rất khó luyện chế. Uống nó vào thì tu sĩ có thể nâng cao tư chất, hiệu quả của nó mạnh hơn Thiên Tư Đan nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi