THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 583

Ngô Bình: “Bão Đan mới là bậc đầu của Tiên Thiên. Tiên Thiên có tổng cộng năm bậc. Đầu tiên là Bão Đan, khi tích đủ thần khí có thể thăng cấp lên bậc thứ hai là Luyện Hình. Khi khí lực đủ mạnh sẽ lên tiếp bậc ba là Sinh Niệm, ở bậc này sẽ sinh ra Thần Niệm. Bậc thứ tư là Đan Thành, cũng có thể gọi là Nhân Tiên. Bậc cuối cùng cực kỳ quan trọng, gọi là Linh Cảm. Nếu không tu luyện được đến bậc này thì đừng trông mong tới được cảnh giới Địa Tiên”.

Tiếp đó, anh tiếp tục giải thích tường tận về năm cảnh giới của Địa Tiên. Những điều anh nói, thậm chí đến Đông Phật tiên sinh còn chưa chắc đã biết, đều là những tri thức hiếm có khó tìm.

Từ Quý Phi nghe xong thì vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Ông ấy không khỏi ngạc nhiên bởi sự uyên thâm của Ngô Bình. Trong khi Ngô Bình nói, Từ Quý Phi không dám ngắt lời vì sợ làm gián đoạn mạch suy nghĩ của anh.

Ngô Bình giảng giải xong một lần liền nói với Từ Quý Phi: “Anh cứ nghe hiểu đại khái như vậy đã, sau này mỗi khi vượt qua một cảnh giới, em sẽ giải thích chi tiết hơn cho anh nghe”.

Từ Quý Phi đứng dậy, cúi đầu chắp tay nói với Ngô Bình: “Em trai, ơn em không thể cảm tạ bằng lời, anh sẽ khắc ghi trong lòng”.

Ngô Bình cười ha ha, dìu Từ Quý Phi đứng dậy, nói: “Anh nói như vậy thì khác gì xem em là người ngoài. Anh em như thể tay chân, em đương nhiên phải dốc sức giúp đỡ anh”.

Từ Quý Phi gật đầu đáp: “Em trai, anh nghi ngờ Mạnh Hãn bị kẻ khác bắt rồi uy hiếp, anh phải đi cứu cậu ấy”.

Ngô Bình: “Hôm qua em nghe được kế hoạch của bọn chúng, đầu tiên là dụ anh ra rồi để Lâm Thiên Vương tiêu diệt anh. Trong đó không hề thấy nhắc tới đệ tử Mạnh Hãn của anh”.

Từ Quý Phi: “Một ngày làm thầy cả đời làm cha, anh phải tìm được cậu ấy”.

Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi đáp: “Để em nhờ bạn điều tra giúp”.

Anh gọi điện cho Hàn Bạch, cung cấp thông tin của Mạnh Hãn để nhờ điều tra. Khoảng nửa tiếng sau thì Hàn Bạch đã liên lạc lại. Qua camera giám sát có thể thấy ba giờ chiều hôm qua, Mạnh Hãn vào một quán karaoke rồi không thấy ra nữa.

Mà ông chủ quán karaoke đó không ai khác ngoài Vương Hành Thông.

Đôi mắt Từ Quý Phi trở nên lạnh lẽo, ông ấy nói: “Em trai, anh phải đi một chuyến tra cho rõ chuyện này”.

Ngô Bình: “Em đi cùng anh”.

Từ Quý Phi xua tay đáp: “Không cần đâu, phía sau còn có một trận chiến ác liệt, lúc đó anh mới cần chú giúp”.

Ngô Bình cũng không chèo kéo thêm. Đây là việc của đồ đệ Từ Quý Phi thì ông ấy tự ra mặt cũng là lẽ thường.

Lúc này trời đã tờ mờ sáng, Từ Quý Phi lặng lẽ rời khỏi nhà Ngô Bình, đi tới quán karaoke kia.

Ngô Bình vất vả cả đêm qua nên vô cùng mệt mỏi. Vừa đặt lưng xuống anh đã ngủ ngay, khi tỉnh lại đã là chín giờ sáng.

Đường Tử Di phải gặp đối tác bàn chuyện làm ăn nên đã rời khỏi nhà anh. Cô để lại một mảnh giấy nhắn Ngô Bình khi nào ngủ dậy thì gọi cho cô.

Ngô Bình đọc xong mảnh giấy thì vội vã vơ lấy điện thoại gọi cho Đường Tử Di. Trong điện thoại vọng ra giọng Đường Tử Di: “Con sâu lười đã tỉnh ngủ chưa?”

Ngô Bình: “Tử Di, có chuyện gì vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi