THẦN Y TRỞ LẠI

Ông Mặc khẽ cười: “Có nghe nói. Miễn cưỡng cũng xem như tông môn nhất phẩm. Nhưng truyền thừa của Liên Sơn Tông có hạn, đời này rất khó xuất hiện thiên kiêu đỉnh cao”.

Cừu Linh Quân: “Trước mắt nhà họ Cừu chúng ta đã đắc tội với một đệ tử tinh anh của Liên Sơn Tông. Ông Mặc nghĩ xem chúng ta nên đối phó thế nào?”

Vẻ mặt ông Mặc có chút nghiêm trọng, nói: “Đệ tử tinh anh của tông môn hạng nhất không kém gì đệ tử tinh anh của giáo lớn vạn năm. Đắc tội với nhân vật như vậy, chắc chắn rất phiền phức!” Cừu Linh Quân thở dài: “Ai nói không phải chứ!”

Ông Mặc di chuyển vài bước tại chỗ, nói: “Thứ cho tôi nói thẳng, người như vậy, nhà họ Cừu không gây chuyện nổi, cuối cùng chắc chắn phải xin lỗi bồi thường, còn người ta có chấp nhận hay không thì cũng chưa chắc”.

Vẻ mặt Cừu Linh Quân u sầu: “Chẳng lẽ đệ tử tỉnh anh khó giải quyết đến vậy sao?”

Ông Mặc: “Tuy Liên Sơn Tông không tính là đứng đầu trong các tông môn hạng nhất, nhưng thực lực không hề yếu. Theo tôi biết, bọn họ cũng chỉ có một, hai vị đệ tử tinh anh thôi. Những đệ tử tỉnh anh này gần như có thể có được tài nguyên tu luyện của cả tông, lại thêm thiên phú bất phàm, tốc độ tu hành của bọn họ cực kỳ nhanh. Thông thường chỉ trong thời gian ngăn thì đệ tử tinh anh có thể trưởng thành! Một đệ tử tinh anh sẽ có tiềm lực vô biên. Cậu ta có thể là cao thủ thần thông, cũng có thể trở thành đại năng đạo cảnh”.

Sắc mặt Cừu Linh Quân càng trở nên khó coi, đừng nói đến đạo cảnh, cho dù tu sĩ thần thông thôi cũng không phải là người mà nhà họ Cừu dám đắc tội.

“Nói như vậy, chúng tôi chỉ có thể nghe theo số trời, để mặc cậu ta xử lý sao?”, Cừu Linh Quân không cam tâm hỏi.

Ông Mặc khẽ thở dài, nói: “Mọi người không phải tử thù, không cần phải dùng đến chiêu hiểm”

Nói đến đây, ông ta bỗng nghĩ đến gì đó, mắt sáng lên, nói: “Đúng rồi, gia chủ, nhiều năm trước, chẳng phải nhà họ Cừu có được một món bảo bối sao?”

Cừu Lin Quân nheo mắt: “Ông Mặc cũng biết chuyện này?”

Ông Mặc cười nói: “Tôi ở nhà họ Cừu ba năm, ít nhiều cũng có nghe nói”.

Cừu Linh Quân: “Bảo bối này có liên quan gì đến chuyện này? Trừ phi, ông muốn tôi tặng bảo bối này cho tên họ Ngô kia, để cậu ta bớt giận?”

Ông Mặc nói: “Theo tôi biết, bảo bối kia rất nguy hiểm, không phải sao? Nếu tặng bảo bối cho người này, đối phương bởi vậy mà chết...”

Cừu Linh Quân suy nghĩ trong lòng, món bảo bối kia của nhà họ Cừu quả thật rất nguy hiểm, nhưng nếu lấy ra thì ông ta vẫn có phần không nỡ.

Ông Mặc nói: “Gia chủ, thứ cho tôi nói thẳng. Chuyện này đến tôi cũng biết thì người ngoài ít nhiều gì cũng biết đôi chút. Với thế lực của nhà họ Cừu, chỉ sợ không giữ nổi bảo bối này, bảo bối này ät sẽ đổi chủ”.

Cừu Linh Quân cũng là người thông minh, ông †a suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tuy nói như vậy, nhưng nhỡ đâu cậu ta có thể hàng phục được bảo bối thì sao?”

Ông Mặc lắc đầu: “Không thể! Bảo bối đó chính là chân linh của Bạch Hổ trong Tứ Tượng tạo thành, đừng nói cậu ta là đệ tử tinh anh tông môn, mà cho dù là thiên kiêu trong mười người đứng đầu ở Tiên Giới cũng chưa chắc có cơ hội hàng phục được Hổ Linh!”

Cừu Linh Quân bất giác có chút nghi ngờ, ông Mặc này biết chuyện quá cặn kẽ!

Ông ta không nhịn được đánh giá ông Mặc: “Ông Mặc, ông đến nhà họ Cừu tôi ba năm, không phải là vì món bảo bối này mà đến đấy chứ?”

Ông Mặc khẽ cười: “Quả thật trước khi đến tôi có nghe nói đến tin đồn về bảo bối này. Nhưng tốt xấu gì người bên ngoài cũng không biết được bảo. bối này là vật do chân linh của Bạch Hổ tạo thành”.

“Vậy sao ông Mặc biết được?”, Cừu Linh Quân hỏi. 

Ông Mặc nói: “Gia tộc tôi đã từng truy tìm tung tích vật này cả nghìn năm, tôi cũng mới xác định nó ở nhà họ Cừu trước đó không lâu”.

Lúc này Cừu Linh Quân lại cảnh giác: “Quả nhiên anh đến là vì bảo bối!”

Ông Mặc cười nói: “Gia chủ, nếu tôi thật sự muốn lấy bảo bối, anh cảm thấy nhà họ Cừu có thể bảo vệ nổi không?”

Nghĩ đến tu vi cao thâm của người này, Cừu Linh Quân giật mình, hỏi: “Ông không muốn bảo bối?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi