THẦN Y TRỞ LẠI

Lăng Bộ Phi: "Nhưng tiếc là tôi cũng không biết vị trí của pháp bảo cấm ky".

Ngày càng có nhiều người tiến vào, Mạc Hàn kia ở lại cuối cùng. Khi thấy Ngô Bình và Lăng Bộ Phi thì khẽ gật đầu rồi là người thứ từ đến ngược từ dưới lên trên tiến vào cánh cửa màu vàng.

Ngay sau đó, Ngô Bình, Lăng Bộ Phi và Điền Mỹ Mỹ cũng đi vào.

Vừa băng qua cánh cửa màu vàng, bùa ngọc trong tay đã biến mất, họ bị một luồng sức mạnh kéo vào một không gian.

Đợi đến khi mấy người thấy rõ cảnh tượng trước mắt thì hai chân đã đứng trong một bụi cỏ cao bằng đầu, xung quanh vang lên từng tiếng côn trùng kêu và tiếng chim hót.

Lăng Bộ Phi có chút lo lắng, cảnh giác nhìn quanh nói: "Mọi người đừng đứng xa nhau quá. Lòng người khó. dò, chúng ta phải cẩn thận!"

Cô ta vừa nói xong đã nghe thấy gần đó truyền một tiếng hừ lạnh, sau đó có người rên rỉ một tiếng, kế tiếp một bóng người bị đánh bay rồi ngã xuống cách đó không xa.

Người ngã xuống là Mạc Hàn, khóe miệng trào máu, lồng ngực bị đánh lõm xuống. Gã áo vàng không mua được bùa ngọc trước đó bước tới, trên người gã mặc một chiếc áo giáp bằng đồng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo. 

Điền Mỹ Mỹ thấy vậy thì lộ ra ánh mắt hoảng loạn, cô ta thật sự sợ hãi.

Gã áo vàng bước nhanh tiến lên, lại vung tay đấm ra một quyền.

Mạc Hàn lập tức lăn một vòng đến dưới chân Ngô Bình, gã áo vàng nhìn thấy Ngô Bình thì sát khí trong mắt càng dày đặc, vung tay lên đánh.

"Cẩn thận, đây là Thanh Đồng Thần Y! Tên kia có được thực lực của Thần Thông đại viên mãn!", Mạc Hàn nhắc nhở.

Ngô Bình thấy đối phương chẳng thèm nể nang trực tiếp ra tay thì hừ lạnh một tiếng, kiếm Thất Tinh Long Uyên trong tay vạch một đường trên không, chiêu thứ năm Trảm Đạo và sức mạnh cấm ky đều được cậu dung nhập vào bên trong.

Một kiếm là Vạn Lưu Quy Tông - một loại kiếm pháp trong Vô Thượng Kiếm Điển! Kiếm pháp ấy sẽ dung hợp hết tất cả sức mạnh và phát huy ra một kích mạnh nhất.

"Âm"

Kiếm quang như điện, gã áo vàng vung quyền bỗng dưng cứng đờ, sau đó nửa người trên của gã đổ xuống, hóa ra cả cơ thể và Thanh Đồng Thần Y đều bị một kiếm của Ngô Bình chém làm đôi. Một kiếm kia chẳng những chém đôi người gã, còn giết chết thần hồn của gã!

Điền Mỹ Mỹ thấy vậy thì kinh ngạc bụm lấy cái  miệng nhỏ nhắn, đôi mắt xinh đẹp trợn to, nhìn Ngô Bình bằng ánh mắt tràn ngập sùng bái.

Trong lòng Lăng Bộ Phi cũng hoảng sợ, hít ngược. một hơi, nghĩ bụng mạnh thật!

Ngô Bình lạnh lùng lột Thanh Đồng Thần Y xuống khỏi người đối phương, lại phát hiện nó chẳng mấy chốc đã dung hợp thành một, chỉ là ánh sáng bên ngoài đã ảm đạm hơn rất nhiều.

Mạc Hàn đứng dậy, kinh ngạc ngó Thần Y nói: "Cứ lần nào sử dụng Thanh Đồng Thần Y thì sức mạnh của nó sẽ yếu đi lần đó. Thứ này ít nhất đã dùng mười mấy lần nên sức mạnh chỉ còn lại 3 - 4%. Không thì, một kiếm kia của anh sẽ khó mà giết chết được gã".

Ngô Bình cảm thấy Thần Y này khá tốt bèn hỏi: "Làm cách nào thì Thanh Đồng Thần Y này mới khôi phục sức mạnh?"

Mạc Hàn: "Thứ đó không thuộc về thế giới này nên tôi cũng không rõ. Có điều, nếu Thần Y có thể để nguyên hơn 10 thì chắc cũng sẽ khôi phục một chút sức mạnh".

Ngô Bình gật đầu, ném thứ này vào không gian trữ vật của mình. Trong không gian trữ vật còn có rất nhiều thứ khác, chẳng hạn như mảnh nhỏ cấm ky cậu vừa gom được.

Những mảnh nhỏ cấm ky kia dường như có một sự cảm ứng nào đó với Thanh Đồng Thần Y, đồng loạt bay lên rồi nhanh chóng lao về phía nó. Mỗi một mảnh nhỏ đập lên trên Thần Y đều để lại một ký hiệu huyền ảo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi