THẦN Y TRỞ LẠI

Cậu vừa tiến vào kết giới, trong không trung đã có ba nghìn tia chớp từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh vào Ngô Bình. Bùa hộ thân trên người Ngô Bình lập tức. phóng ra hàng nghìn luồng sáng, tạo thánh một vòng bảo hộ màu vàng hình cầu, bảo vệ lấy cậu. Vô số tia chớp đều đánh trúng lớp bảo vệ, trên người mấy người 'Thẩm Huyền Tông cũng xuất hiện mấy vết chớp nhỏ.

Hồng Liên Kiếm Tôn hừ lạnh một tiếng: “Diệt Tuyệt Thần Lôi! Đối phương đúng là dùng thủ đoạn tinh thông!”

Thẩm Huyền Tông nói: “Tuy đã dự đoán trước trường hợp xấu nhất, nhưng vẫn đánh giá thấp mấy người đó rồi, lại còn dùng cả Diệt Tuyệt Thần Thông!”

Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Tôi thì không lo lắng bên ngoài kết giới, bùa hộ thân của chúng ta có thể ngăn chặn mọi thứ giúp cậu ấy. Nhưng đi vào trong kết giới, uy lực của bùa hộ thân cũng sẽ bị Vương Tọa Kiếm Đạo áp chế”.

Sắc mặt Thẩm Huyền Tông nghiêm túc: “Đúng vậy. Tôi lo lắng người bên trong sẽ liên hợp đối phó với Ngô Bình, dù sao cậu ấy cũng chỉ có một mình, hay tay khó địch lại bốn tay!”

La Vô Phi: “Phải có lòng tin với Ngô Bình, cậu ấy là đệ nhất Kiếm Bảng đấy!”

Thẩm Huyền Tông gật đầu: “Đúng vậy, nếu ngay cả cậu ấy cũng không thể thành công, thì người khác lại càng không có cơ hội!” 

Lúc này, tia chớp trên không trung đã biến mất, Ngô Bình không hề bị ảnh hưởng gì, tiếp tục bay về phía kết giới.

“Âm!”

Chỉ thấy cậu nhẹ nhàng phá vỡ kết giới, biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.

Trong kết giới lại là một khu hoang vắng. Cậu cảm nhận một lúc rồi ngay lập tức bay về phương hướng Vương Tọa Kiếm Đạo.

Vừa bay được một đoạn, phía trước bỗng xuất hiện mười mấy luồng sáng, đám người này đang chặn đường. Ngô Bình!

Ngô Bình nhận ra người dẫn đầu, chính là công tử Linh Tử!

Kẻ thù gặp mặt, đỏ mắt ghi hận, công tử Linh Tử hừ lạnh một tiếng, nhìn Ngô Bình chằm chằm: “Tên nhóc. kia, không ngờ cậu dám đến nơi này, tranh giành Vương 'Tọa Kiếm Đạo với tôi!”

Ngô Bình thản nhiên nói: “Vương Tọa Kiếm Đạo cũng chẳng phải của nhà anh, tại sao tôi không thể giành?”

Công tử Linh Tử cười lạnh: “Chắc cậu cũng biết thân phận tôi, tranh giành với tôi, cậu chỉ có đường chết!”

“Vậy sao? Vậy anh thử xem”. Ngô Bình nhìn anh ta chăm chằm. 

Công tử Linh Tử chỉ vào mười mấy người bên cạnh nói: “Đây đều là những trợ thủ của tôi, thực lực cậu có mạnh hơn nữa, có thể đánh được mười mấy người chúng tôi liên thủ với nhau hay sao? Nếu cậu ngoan ngoãn giao nộp kiếm Nhu Thủy, tôi có thể tha cho cậu được sống!”

“Còn có tôi nữa!”

Ngay lúc này, lại có một lưồng sáng đáp xuống.

Ngô Bình nhìn người mới đến, vóc dáng cao lớn, anh tuấn bất phàm, mặc một bộ đồ màu lam, bên hông có hai thanh bảo kiếm.

“Nam Cung Tường!”, người đến tự báo tên họ.

Ngô Bình nói: “Thì ra anh chính là Nam Cung Tường. Hôm qua anh không dám nhận thách đấu của tôi, bây giờ sao lại nhảy ra vậy?”

Nam Cung Tường hừ lạnh: “So với Vương Tọa Kiếm Đạo, chỉ là đệ nhất Kiếm Bảng có là gì, tôi muốn giữ lại sức, tập trung vào chuyện này!”

Ngô Bình khẽ thở dài, nói :Vậy thì ra tay đi!”

Nói rồi, cậu rút tiên kiếm Bạch Hổ ra, trường kiếm vung lên, người xung quanh đều rơi vào ảo cảnh, chiêu cậu dùng chính là Huyễn Thế Thiên Trảm!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi