THẦN Y TRỞ LẠI

Ngô Bình khởi động sức mạnh Cấm Ky bên trong cơ thể, sau khi thấm vào tế bào bên trong cơ thể, sức mạnh Cấm Ky đó rất nhanh đã ngưng tụ lại thành phù chú Cấm Ky. Chuyện bất ngờ chính là, toàn bộ quá trình lại thuận lợi một cách dị thường. Ngay sau khi phù chú Cấm Ky hình thành, nó lập tức ở bên cạnh bùa chú Pháp Tắc, hai thứ này giống như âm dương của bát quái, vây quanh bên nhau.

Loại biến hóa này khiến cho Ngô Bình cảm thấy bất ngờ, ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu anh, lập tức xem xét năm mươi lăm loại bùa chú và bùa chú Cấm Ky, từ trong đó chọn ra tám loại, xây dựng nên Thiên Tiên Bát Quái Đồ! Lại chọn ra chín loại trong đó †ạo nên Cửu Cung Thiên Cơ Đồ, sau đó là Cửu Dương Hóa Cấm Đồ và Thất Tinh Trảm Đạo Đồi

Ngay sau khi bùa chú đã tạo thành tất cả bốn loại đồ, cả người Ngô Bình lập tức chấn động, cảm giác mỗi tế bào bên trong đồ án, đều bắt đầu cộng minh với Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, Cửu Dương Hóa Cấm Đồ, Thiên Tiên Bát Quái Đồ, Cửu Cung Thiên Cơ đồ bên trong cơ thể của anh. Loại cộng minh này, khiến cho bốn loại sức mạnh bên trong cơ thể lập tức thẩm thấu đến bên trong tế bào, rèn luyện quanh thân!

Nói cách khác, pháp thân rèn luyện hiện tại không chỉ có sức mạnh của Pháp Tắc, mà còn có sức mạnh Cấm Ky, sức mạnh của Bí Đồi

Ngô Bình đã trải qua mười hai canh giờ dưới sự rèn luyện của ba loại sức mạnh. Ngay khi anh mở mắt ra, cảm thấy cả người vô cùng thoải mái, sức mạnh mà bản thân sở hữu đều đã được đả thông toàn bộ, như chỉ cánh tay sử. Hơn nữa, thể lực và pháp lực của anh đã hợp lại làm một, sinh ra biến chất!

Anh duỗi tay vào không trung một chút, trong không trung lập tức xuất hiện một cái phù văn hình bông tuyết, sau đó phù văn biến hóa thành hàng ngàn phù văn, đan chéo nhau tạo nên một đại trận. Đại trận này, là trận pháp Cấm Ky, cũng là pháp trận, cũng là bí trận, ba loại sức mạnh được anh sử dụng đến mức xuất thần nhập hóa!

“Mình của bây giờ, hẳn là đã đạt đến cấp Pháp Thân Bát Chuyển tối đa rồi nhỉ?” Anh lẩm bẩm nói.

Tu luyện hơn hai ngày, anh mới đứng dậy đẩy cửa đi ra, phát hiện đã là chạng vạng của ba ngày sau. Phương Lập vẫn luôn chờ anh ở cửa, nhìn thấy Ngô Bình xuất quan, hắn vội vàng tiến lên, nói: “Chủ nhân, ngài lại đột phá rồi, thật tốt quá!”

Ngô Bình duỗi người một cái, hỏi: “Hai ngày nay, bên ngoài vẫn yên bình chứ?”

Phương Lập: “Không có chuyện lớn gì. Lý Chúa Tể lại đánh hạ một thành. Còn về phía hoàng triều Đại Vĩnh ở bên kia, lấy Đông Đô làm trung tâm, sáu tòa thành và một lượng lớn khu vực Nhân Tộc tụ tập xung quanh đó đều bị đặt dưới sự thống trị của hoàng triều. Còn có chuyện này, Tứ Đại Thư Viện đều phái ra một đám cao thủ vào hoàng triều đảm nhận chức vụ quan trọng”.

Ngô Bình gật đầu, đây đều là những chuyện mà anh đã dự đoán trước đó.

Phương Lập: “Chủ nhân, gần chỗ tòa thành mà Chúa tể mới đánh hạ, có một cái mỏ Hoàng Long Tỉnh. Chúa Tể đã phái người phong ấn quặng mỏ lại, chờ chủ nhân đến tiếp quản”.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi