THẦN Y TRỞ LẠI

Một lát sau, một bóng người xuất hiện, chính là Thần Vương mặc áo bào vàng kim, hắn ta chắp tay với Ngô Bình, nói: "Đây có phải là Đông Huyền Thánh Hoàng không?"

Ngô Bình: “Là ta, bổn Thánh Hoàng đến đây du lịch, cầm một món đồ, nhưng chưởng quầy của cửa hàng đổi ý muốn cướp lấy đồ của ta.

Thần Vương lạnh lùng nhìn đại chưởng quầy, tên này 'bùm' một tiếng quỳ rạp trên mặt đất, hắn không ngờ người trước mặt lại chính là Thánh Hoàng của Nhân tộc! Hắn vội vàng nói: "Tiểu nhân sai rồi, xin Thánh Hoàng tha thứ!"

Ngô Bình chỉ vào tấm biển trước cửa, nói: "Trên biển hiệu của các ngươi có viết, thành thật tuân thủ quy tắc, vi phạm sẽ phạt một trăm. Ta cầm một hạt Cửu Chuyển Linh Châu, vậy các ngươi bồi thường cho ta 100 đi."

Thần Vương cau mày, mặc dù viết như vậy, nhưng nếu phải thật sự bồi thường 100 hạt Cửu Chuyển Linh Châu, hắn ta nhất định sẽ phá sản, thế là nói: "Thánh Hoàng bệ hạ, ta thật sự không có 100 hạt châu ở đây, ngài có thể tha thứ cho tiểu nhân một lần không?"

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Không có hạt châu thì những thứ khác cũng được."

Sắc mặt của Thần Vương có vẻ sắp không nhịn được, tuy rằng hắn ta đã nghe nói tới danh tiếng hung ác của Ngô Bình, biết anh là kẻ đã từng giết chết Vương Hoang, nhưng đây là Thần Đô của Thần Vực và là lãnh thổ của Thần tộc, cho nên hắn ta cũng không quá sợ Ngô Bình, nói: "Thánh Hoàng, ta đã cho ngài đủ mặt mũi, ngài cũng phải tôn trọng ta."

"Tôn trọng ngươi, ngươi xứng đáng sao?" Ngô Bình trừng mắt nhìn tên Thần Vương này, sắc mặt hắn ta trở nên cực kỳ khó coi.

Ngô Bình lạnh lùng nói: "Nếu ngươi không tuân theo quy tắc do chính ngươi đặt ra, vậy ta sẽ không khách sáo."

Nói xong, anh đưa tay nắm lấy, thi triển quyền uy cướp đoạt, trong nháy mắt đã cướp đoạt toàn bộ năng lượng của Thần Vương, chỉ chừa lại một mạng.

Thần Vương vừa sợ vừa tức giận, hét lớn: "Sao ngươi dám!"

Sau đó, gần mười vị Cổ Thần đồng thời ra tay, ý đồ áp chế Ngô Bình. Tuy nhiên đều vô ích, Ngô Bình vung tay lên, một sức mạnh kinh hoàng bộc phát, đồng thời anh đưa tay ra, chộp lấy pháp khí trữ vật của Thần Vương và tất cả những thứ có giá trị trong tiệm cầm đồ, sau đó bay thẳng lên bầu trời.

Thần Vương mất đi tu vi, toàn bộ tài sản tiết kiệm cả đời đều bị Ngô Bình lấy đi, vừa đau vừa tức giận, bất tỉnh ngay tại chỗ.

Trở về Huyền Kinh, Ngô Bình lập tức tiến vào Tàng Cơ và bế quan tu hành.

Con đường tu hành do anh sáng tạo ra kết hợp sức mạnh của hàng trăm trường phái và không phải là con đường phù hợp cho tất cả, nó là duy nhất và được gọi là con đường của Đại Đế!

Trên con đường này, có thể tu luyện cả đạo tôn của Tiên Đạo, Thánh Vương trên con đưong Thanh Hoang, Thanh Hoang cung co thể tu luyen, hơn nữa dù trước đây họ đã sử dụng phương pháp tu hành nào, tu vi và cảnh giới như thế nào, thì họ vẫn có thể chuyển qua tu luyện nó!

Trong bộ công pháp tu luyện này, cốt lõi của nó được gọi là « 24 chương » và mỗi chương tượng trưng cho một cảnh giới. Ngô Bình đã bế quan trong một tháng và tạo ra mười tám chương đầu tiên, nghĩa là anh đã sắp xếp lại mười tám cảnh giới đầu tiên.

Lúc này, Ngô Bình vẫn còn ở cảnh giới thứ mười bốn, con đường tu hành trước đây của anh ít nhiều cũng có phần mơ hồ, không biết nên đi theo con đường Tiên Đạo hay tiếp tục tu luyện Thánh Hoàng, nên chỉ có thể tu luyện cả hai.

Nhưng từ nay trở đi, anh sẽ đi con đường của chính mình, con đường của Đại Đế!

Sau khi sắp xếp lại, tu vi của Ngô Bình cũng có tiến bộ, cấm ky, hoàng cấm và Thiên Anh trong cơ thể anh đã hòa nhập với cơ thể. Sau khi tất cả sức mạnh hợp nhất, anh lại cảm nhận được một cảm giác đói khát từ sâu thẩm trong tâm hồn, cảm giác này khiến toàn thân anh run rẩy.

Anh lập tức sử dụng quyền uy cuớp đoạt, tiếp tục hấp thu và luyện hóa Hoa Diễm Chi Chủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi