THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 690

Ngô Bình gật đầu, sau đó đi tới cạnh bé gái rồi khẽ ấn vào trán cô bé để cô bé tỉnh lại. Trông thấy Ngô Bình, cô bé ngạc nhiên hỏi: “Chú ơi, đây là đâu ạ?”

Ngô Bình nói: “Cháu đừng sợ, cháu bị kẻ xấu bắt cóc, chú vừa cứu cháu đấy, cháu có nhớ số điện thoại của bố không?”

Cô bé gật đầu: “Có ạ”, sau đó thì đọc một dãy số cho Ngô Bình.

Anh ấn gọi vào dãy số đó thì có người nghe ngay.

“Alo, ai đấy?”, phía bên kia truyền tới một giọng nói trầm ấm của nam.

Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình của Thần Võ Ti, con gái anh bị người của Cái Bang bắt cóc, tôi đã cứu được cô bé, anh mau tới đón con về đi”.

Người kia vô cùng sửng sốt: “Con gái tôi không sao chứ?”

Ngô Bình: “Anh yên tâm, cô bé rất an toàn”.

“Cảm ơn”, người đó thở phào một hơi rồi liên tục cảm ơn Ngô Bình.

Ngô Bình: “Đừng khách sáo, tôi đang ở trên núi Tiên Hạc, nếu anh rảnh thì tới đón con gái về ngay đi”.

“Được, tôi sẽ đến ngay”.

Ngắt máy, Ngô Bình bế bé gái lên bằng một tay, tay còn lại anh xách Hồ Bất Lương rồi quay trở lại đỉnh núi, mọi người vẫn đang chờ anh ở đó.

Thấy anh quay về, còn dẫn theo hai người khác nữa, mọi người đều ngạc nhiên, Tiêu Hà hỏi: “Đội trưởng Ngô, ai đây?”

Ngô Bình kể lại mọi chuyện, Tiêu Hà nói: “Xem ra Cái Bang cũng có ý đồ với động tiên”.

Ngô Bình hỏi: “Anh có biết Hoàng Thế Kiệt không?”

Tiêu Hà gật đầu: “Có, Tầm Long Giả Hoàng Thế Kiệt rất nổi tiếng, ngang với đạo nhân dời núi đấy, hơn nữa tu vi còn rất cao thâm, hiếm ai dám động tới anh ấy. Cái Bang phe này xui rồi”.

Ngô Bình: “Phúc Đường của Cái Bang là thế nào?”

Tống Tiểu Lương nói: “Đội trưởng, cái này tôi biết. Năm ngoái, tôi nhận lệnh điều tra về Cái Bang. Ngoài mặt thì đây là một tổ chức ăn mày, nhưng thực chất là một tổ chức tình báo bí mật. Không biết bao nhiên tên ăn xin sống ở mọi ngõ ngách trên khắp thế giới, họ đều là các tai mắt, không một chuyện gì qua mắt họ được”.

“Vì thế, ngoài việc tranh giành sản nghiệp ngầm ra thì còn bán tin cho bên ngoài. Thi thoảng Thần Võ Ti chúng ta cũng phải mua tin của họ”.

Ngô Bình hỏi: “Thực lực của Cái Bang ra sao?”

“Họ giàu lắm, theo tôi điều tra được thì năm nào họ cũng có thu nhập cả trăm tỷ. Bang chủ là cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, bên dưới có bốn đại đường là Phúc, Tài, Nghĩa và Võ. Tứ đại hộ pháp của ông ta đều là cao thủ cảnh giới Thần, nói chung không thể coi thường được”.

Tiêu Hà gật đầu: “Đại khái là thế”, nói rồi, anh ta lục lọi trên Hồ Bất Lương thì tìm thấy một lệnh bài bằng trúc.

Anh ta đưa tấm lệnh bài cho Ngô Bình rồi nói: “Đội trưởng Ngô, đây là lệnh bài đường chủ của Cái Bang, các thành viên thấy nó như thấy đường chủ. Ai có nó thì có thể sau khiến những người khác”.

Ngô Bình liếc nhìn rồi cất đi: “Chờ một chút, Hoàng Thế Kiệt đang tới rồi”.

Tiêu Hà: “Hoàng Thế Kiệt cũng là cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, nhưng tính tình quái gở. Nghe nói anh ta đã tìm được khá nhiều mộ cổ, động tiên. Anh ta khó tính lắm, đội trưởng đã cứu được con gái anh ta, không biết có thể nhờ anh ta tìn động tiên cho không”.

Ngô Bình nói ngay: “Chuyện đó tính sau”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi