THẦN Y TRỞ LẠI

 

Chương 832

Đường Tử Di vội ngắt lời ông ấy: “Thôi bố ăn đi, đồ ăn ngon lắm”.

Đường Minh Huy: “…”

Ba người ngồi ăn thêm một lát rồi về nhà, Đường Minh Huy đi một xe, Đường Tử Di và Ngô Bình đi một xe.

Đường Tử Di ngồi ở ghế lái phụ, cô ấy ngồi lọt thỏm trong ghế rồi liệt kê thành quả của chuyến đi này: “Lần này đi Thạch Thành, em và Từ Bá Nhân, Chu Truyền Võ đã gặp nhau rồi, biết đây là một dự án lớn nên họ ủng hổ lắm”.

Cô ấy ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Từ Bá Nhân lên chức là cái chắc rồi, còn anh em của ông ấy cũng chuyển công tác đi để tránh điều tiếng rồi”.

Ngô Bình: “Chuyện thường mà, nhà họ Từ bám vào được nhà họ Triệu, thêm vị chủ tịch cũ dính phốt thì Từ Bá Nhân lên thay chỉ là chuyện sớm muộn thôi”.

Đường Tử Di: “Có Từ Bá Nhân ủng hộ, chúng ta sẽ thuận lợi hơn. Em đã bàn lợi ích với ông ấy rồi, ông ấy sẽ có cổ phần ở tỉnh và Thạch Thành”.

Ngô Bình: “Em cho bao nhiêu?”

“Ở tỉnh là 15 phần trăm, Thạch Thành là năm phần trăm, tổng là hai mươi phần trăm, tương đương 40 tỷ. Nhưng họ sẽ tham gia cổ phần bằng tiền mặt và vài cách miễn thuế khác”.

“Cũng được”, Ngô Bình nói: “Còn nhà họ Dương và Phương thì chia cho mười phần trăm cũng ổn”.

Đường Tử Di gật đầu: “Em gặp hai nhà ấy rồi, ba ngày nữa họ sẽ rót vốn, thêm nhà họ Lý nữa là chúng ta có 100 tỷ rồi, còn được miễn phí đất xây dựng nữa. Tiếp theo, em sẽ khảo sát khu vực để nhanh chóng thi công”.

Ngô Bình: “Xây xong thì mất bao lâu?”

Đường Tử Di nhẩm tính: “Ít cũng phải một năm”.

Con đường dài hơn 300 km mà Ngô Bình đi chưa hết hai tiếng đồng hồ, chiếc xe đã về tới sơn trang Vân Đỉnh.

Xuống xe là Đường Tử Di về phòng nghỉ luôn, vất vả cả đêm, cô ấy đã mệt lử rồi.

Ngô Bình ra ngoài luyện thêm động tác, vì đã tiến vào cảnh giới Tiên Thiên nên anh luyện bài luyện thể cũng khác hẳn, hiệu quả cao hơn nhiều.

Chờ khi trời tờ mờ sáng, Hắc Thạch đã báo tin, mười một giờ trưa nay sứ đoàn của Đông Doanh sẽ tới Long Thành.

Ngô Bình lập tức gọi cho Lạc Trường Sinh bảo ông ta đi với mình. Dù tu vi của Lạc Trường Sinh chưa khôi phục, nhưng vẫn có cái gốc là cảnh giới Địa Tiên, có ông ta đi cùng thì anh sẽ khống chế cục diện hơn.

Lạc Trường Sinh nhận được điện thoại rồi đến Long Thành ngay.

Long Thành thuộc tỉnh Hà Đông.

Hà Đông là một mảnh đất nhiều đồi núi, Long Thành nằm ở giữa hai ngọn núi, nhân khẩu khoảng năm triệu, kinh tế đứng trong tốp năm của Vân Kinh.

Khi máy bay của Ngô Bình đáp xuống Long Thành thì đã chín rưỡi sáng. Anh rời khỏi sân bay rồi đi tới một khách sạn, vài thành viên chủ chốt của Hắc Thạch và Lạc Trường Sinh đã chờ sẵn ở đó rồi.

Anh gõ cửa một phòng nào đó, Dương Đoạn và Lâm Bạch đứng dậy: “Đội trưởng”.

Lạc Trường Sinh cũng đang ở đây, ông ta gật đầu với Ngô Bình rồi tiếp tục đọc báo.

Ngô Bình hỏi: “Bên trên có sắp xếp gì chưa?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi