THẦN Y VƯƠNG PHI BỊ VỨT BỎ

Chương 1629

Phong thái của Huyên Minh Kỳ rất dễ khiến nữ nhân cảm động, sau đó là động lòng.

“Bên người Huyên Minh Kỳ không có nữ tử nào sao?” Lam Cửu Khánh nhìn hồi lâu cũng không thấy ai có thể lợi dụng được, hắn không tin chuyện tình cảm của Huyên Minh Kỳ vẫn dừng lại ở con số không.

“Huyên Minh Kỳ luôn giữ bản thân trong sạch, bên cạnh hắn cực hiếm thấy xuất hiện nữ tử trẻ tuổi, mười sáu tuổi hắn đã lưu lạc giang hồ, tuyên bố với bên ngoài bản thân đã có vị hôn thê, chuyện này khiến nhiều người muốn đánh chủ ý lên hắn lui bước.”

Dù sao nữ nhân bây giờ rất thực dụng, tình yêu chân thành đáng ngưỡng một thật nhưng vị trí chính thất vẫn quan trọng hơn, trong tình huống bình thường, trừ khi não tàn ngớ ngẩn thì không một nữ tử xuất thân danh môn nào sẽ vì cái gọi là chân ái mà ủy khuất bản thân làm thiếp.

Phải biết thiếp là đồ chơi có thể tùy ý mua bán, chính thất có quyền quyết định tất cả mọi chuyện của thiếp thất, cũng chính vì vậy nên Phượng Khương Trần mới không muốn gả đi.

“Không có thì đi tìm, tìm cho ta một nữ nhân, kể hết mọi chuyện liên quan đến Huyên Minh Kỳ cho nàng, để nàng tạo cơ hội tiếp cận Huyên Minh Kỳ.” Lam Cửu Khánh buông tư liệu về Huyên Minh Kỳ xuống, cao thâm khó lường nói.

Huyên Minh Kỳ không phải là người si tình sao, vậy ta sẽ tìm cho ngươi một nữ nhân trọng tình trọng nghĩa. Ngươi cam tâm tình nguyện chờ Phượng Khương Trần một đời, vậy ta liền tìm cho một người cam tâm tình nguyện vì người mà làm tất cả, một nữ nhân chờ ngươi cả đời.

Một bên là Phượng Khương Trần, một bên là nữ nhân nỗ lực vì ngươi, ta ngược lại muốn xem xem đến lúc đó ngươi còn có thể giữ vững lời hứa chờ Phượng Khương Trần một đời hay không.

“Được, ta sẽ nói Bộ Kinh Vân đi thăm dò, thanh danh Huyên Minh Kỳ trên giang hồ rất tốt, nữ tử ái mộ hắn cũng rất nhiều, ta sẽ tìm một nữ tử phù hợp với điều kiện của ngươi.” Tô Vân Thanh yên lặng cầu nguyện trong lòng cho Huyên Minh Kỳ.

Huyên thiếu chủ, ngươi tự cầu phúc đi, chiêu này của Cửu Khanh đã dùng qua với Tần Bảo Nhi, ngươi là người thứ hai, hi vọng lập trường của ngươi đủ kiên định, sẽ không trở thành Tần Bảo Nhi thứ hai.

“Nhất định phải nhanh, ta không có nhiều thời gian quản chuyện của Huyên Minh Kỳ.” Lam Cửu Khánh tạo áp lực cho Tô Vân Thanh.

Đối phó với Huyên Minh Kỳ cũng giống như đối phó với Tần Bảo Nhi vậy, nhanh, hung ác, chuẩn.

Trong khoảng thời gian này hắn tin số lần Tần Bảo Nhi hỏi Bộ Kinh Vân còn nhiều hơn số lần nhắc đến hắn.

Chỉ cần Bộ Kinh Vân cố gắng một chút thì Tần Bảo Nhi sẽ hoàn toàn quên vị hôn phu chính hiệu là hắn đây, dù sao Tần Bảo Nhi giống như một đóa hoa đẹp cần có người che chở mỗi ngày, về phần Huyên Minh Kỳ, bên cạnh y chỉ cần có một nữ nhân trọng tình trọng nghĩa mỗi ngày bên cạnh là được, dù là đá cũng sẽ tan thôi.

“Được rồi, chuyện này cứ giao cho ta đi, ta nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa.” Tô Vân Thanh trịnh trọng ghi lên giấy, đặt chuyện này lên những chuyện cần ưu tiên xử lí, sau khi viết xong, Tô Văn Thanh đột nhiên nhớ đến hắn ta có một chuyện quan trọng cần nói.

“Tế trời? Ngày mai Hoàng thượng sẽ làm lễ tế trời sao? Ngươi có chắc tin tức của ngươi đúng không?” Lam Cửu Khánh giật mình, hỏi.

Khó trách Lam Cửu Khánh phản ứng mạnh mẽ như vậy, bởi vì động thái lần này của Hoàng thượng thật quá vô ý, tuyết rơi nhiều ngày rồi nhưng không thấy nói đến tế trời, lúc này lại đột nhiên tế trời, nhìn thế nào cũng cảm thấy kì quái, Lam Cửu Khánh không tin bên trong không ẩn giấu chuyện gì.

Tế trời không phải là chuyện nhỏ, Hoàng thượng tuyệt đối không phải là người ăn no rửng mỡ, không chuyện gì làm mà đi tế trời, tế trời là đại sự, nếu Hoàng thượng muốn tế trời thì phải chuẩn bị từ 3-5 ngày, sao hôm nay có thể nói ngày mai tế trời được.

Hoàng thượng không thể làm điều xằng bậy, nhưng nếu đã dám làm thì chắc hẳn đã mưu tính từ trước.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi