THẦN Y VƯƠNG PHI: VƯƠNG GIA TRÁNH RA

Chương 1460

Lúc này, hắn nhân chút thời gian rảnh của mình để nói lời xin lỗi với nàng: “Mấy ngày nay ta bộn bề nhiều việc nên không thể quan tâm nàng, hy vọng nàng không để trong lòng”

Hứa Mạn Nhi lắc đầu: “Không đâu, điện hạ, chàng vất vả rồi.”

Mộ Dung Bắc Hải nhẹ nhàng hôn xuống khỏe mỗi nàng, đột nhiên lại nghĩ đến chuyện gì đó, cất tiếng hỏi. “Tối hôm đó ở yến tiệc, phụ hoàng có nói với ta một chuyện, nàng đoán xem là chuyện gì?”

Nghe hắn nhắc tới yến tiệc, Hứa Mạn Nhi cảm thấy vô cùng bối rối, nụ cười trên môi cũng mang theo chút gượng ép.

Nhưng nàng vẫn lấy lại tinh thần, cổ bày ra vẻ mặt tràn đầy hứng thú: “Chuyện gì vậy?”

“Phụ hoàng nói, hy vọng chúng ta có thể sớm sinh hạ hoàng tôn, ngài sẽ phong đứa bé là thế tử, thậm chí sẽ tặng cho đứa bé những thứ quý giá khác “Hoàng tôn, thế tử? Nhưng, nhưng mà thiếp không phải chính phí của chàng, cho dù có may mắn sinh được con trai, cũng không dám vọng tưởng đến thân phận thế tử.”

Mộ Dung Bắc Hải hất đầu một cái. “Tại sao nàng cứ luôn đánh giá thấp bản thân thế, chỉ cần là đứa trẻ được bổn vương thừa nhận thì đương nhiên nó sẽ có cơ hội trở thành thế tử. Biết đâu sau khi chúng ta có con, ta vẫn còn có thể nhân cơ hội đó mà van nài phụ hoàng và mẫu hậu đồng ý cho nàng trở thành vương phi của bổn vương”

Nét mặt của Hứa Mạn Nhi hơi thay đổi: “Làm sao có thể xảy ra chuyện này được? Ta nào dám trèo cao như vậy”

“Nha đầu nhỏ à, nàng cảm thấy ta không lập nàng làm vương phi là vì thân phận của nàng không đủ tốt sao? Không phải như vậy, ta không câu nệ chuyện môn đăng hộ đổi, sở dĩ ta lập nàng làm trắc phi trước, thật ra là vì muốn bảo vệ nàng. Nếu không thì trong triều nhiều miệng lưỡi như vậy, khó tránh sẽ có lời ra tiếng vào dị nghị làm ảnh hưởng xấu đến nàng, hơn nữa lúc này mẫu hậu lại đang có thành kiến với nàng, nói không chừng không chỉ ngăn cản từ bên trong, mà còn sẽ gây áp lực cho nàng, cho nên không được cái tốt nhất thì đành phải chọn cái tốt thứ hai, ta chỉ có thể lập nàng làm trắc phi. Đợi sau này chúng ta có con rồi, ta sẽ nhân cơ hội danh chính ngôn thuận tấn thăng cho mẫu thân của con ta, lúc đó phụ hoàng và mẫu thân đang vui sướng vì có cháu bồng bé, thì cũng sẽ không phản đối đầu.”

Hứa Mạn Nhi có chút xót xa bị hắn ôm vào trong lòng, một mặt cho rằng bản thân có tài đức gì mới có thể được Mộ Dung Bắc Hải chiếu cố như vậy, mặt khác nhịn không được cái suy nghĩ, có phải tất cả những điều này đều là nhờ phúc phần của Triệu Khương Lan hay không.

Bởi vì gương mặt của hai người thoạt nhìn rất giống nhau, cho nên ngay từ đầu Mộ Dung Bắc Hải mới có thể đặc biệt khoan dung và đối đãi tốt với nàng ấy như vậy.

Nàng ấy chưa bao giờ dám mở miệng yêu cầu Mộ Dung Bắc Hải trả lời về những chuyện của Triệu Khương Lan.

Hỏi hay không hỏi thì có ích gì chứ?

Đáp án đã bày sẵn trước mắt rồi, ngay cả Chiêu Vũ đế cũng đã từng nói chính miệng Mộ Dung Bắc Hải đã thừa nhận với hắn, chuyện này làm sao có thể là giả được.

Nàng ấy đã hỏi rồi, nhưng cũng chỉ nhận được một câu trả lời phủ nhận, chẳng qua là vì thương hại nàng ấy mà hắn mới không nói thẳng sự thật ra mà thôi.

Nhưng nếu hắn nói ra sự thật, thì chẳng khác nào nàng ấy đang tự chuốc lấy tủi nhục.

Mộ Dung Bắc Hải không ngờ rằng ngày hôm đó Hứa Mạn Nhi đã nghe được cuộc nói chuyện của mình với Chiêu Vũ đế, cũng không ngờ rằng điều này lại xảy ra hiểu lầm lớn như vậy.

Hắn lờ mờ cảm thấy gần đây Hứa Mạn Nhi có hơi im lặng.

Mộ Dung Bắc Hải cứ tưởng nàng ấy quá buồn chán vì chỉ toàn quanh quẩn trong vương phủ, nên hắn hy vọng nàng ấy có thể ra ngoài đi dạo một chút. Hoặc là kết bạn với những người trạc tuổi nàng ấy ở Kinh Thành, rồi ngày qua ngày cùng họ trò chuyện vui vẻ.

Những lúc hắn bận rộn công việc, những người đó cũng có thể bầu bạn với Hứa Mạn Nhi, không đến mức khiến nàng ấy cảm thấy quá cô đơn.

Đúng lúc phu nhân của Vương Dương, người đang đứng đầu Công Bộ thượng thư, đang định chọn một ngày gần đây để tổ chức yến tiệc tại hồ Vũ Hoa.

Nghe nói là đang chuẩn bị sửa soạn cả một du thuyền trên hồ Vũ Hoa để mở tiệc chiêu đãi các vị phu nhân và tiểu thư ở trong Kinh Thành đến vui chơi.

Vị Vương phu nhân này không phải tự nhiên nổi hứng muốn mở tiệc thết đãi, mà là vì mỗi dịp gần cuối năm thì phụ nữ trong Kinh Thành đều thích tụ họp và tán gẫu.

Năm nay muội mời, ngày mai tỷ mời, cứ thế thay phiên nhau làm người tổ chức bữa tiệc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi