Triệu Khương Lan ồ một tiếng, "Huynh nói thử đi, có cái gì mạo hiểm"
"Mặc dù nói Cục Tình báo chịu trách nhiệm thu thập thông tin tình báo về các nước kẻ thù, nhưng cũng không phải là nghe thấy cái gì nhìn thấy cái gì đều sẽ bảo lên trên. Hộp Thiên Cơ mà muội nói, bọn họ chắc chắn đã từng nhìn thấy qua, trừ khi có thể tạo ra một cái giống hệt, nếu không phàm có một chút khác biệt, bộ phận tình báo đều có thể giám định ra thực giả"
"Còn có một hàm mà muội nói đến, muốn nguy tạo khó càng thêm khó. Mấy năm trước, có một vị quan viên của vùng biên cương bị người ta tố giác thông đồng với địch, có người bí mật nộp cái gọi là chứng cứ cho bộ phận tình báo, cũng có vài người mật hàm qua lại với Vinh Dương. Ai mà biết rằng sau khi bộ phận tình báo thẩm định đã nói rằng đó là ác ý hãm hại, vô trách nhiệm. Huynh không biết ngọn nguồn trong đó, nhưng rất rõ ràng là phương pháp thẩm định mật thư của bọn họ vô cùng nghiêm ngặt, sẽ không dễ dàng tha cho kẻ xấu, cũng sẽ không tùy ý vụ oàn cho người vô tội. Thể lực hiện tại của huynh vẫn không cách nào ảnh hưởng đến kết quả thẩm định." | Triệu Khương Lan nhíu mày, mặt lộ ra vẻ do dự.
Mộ Dung Bắc Hải cho rằng nàng là cảm thấy phương pháp này sẽ không thực hiện được, cho nên phiền muộn.
Liên lên tiếng an ủi nói: "Ý tưởng này tuy hay nhưng rất khó thực hiện. Chúng ta vẫn là nên nghĩ thử cách khác đi. Nếu thực sự không được, huynh sẽ kể lại cho phụ hoàng về giấc mộng của mình, mặc dù có một số điều viển vông, nhưng nói không chừng có thể gieo một chút mầm mống nghi ngờ trong lòng phụ hoàng"
Triệu Khương Lan lắc đầu: "Chỉ có mầm mống nghi ngờ, không có chứng cứ xác thực. Dựa vào cái gì để hạ bệ Liên Tư Thành. Nếu không hạ bệ được Liên Tư Thành, tử sát của huynh phải làm sao?"
"Khương Lan, không cần quá miễn cưỡng, muội đã cố gắng hết sức rồi."
"Nhưng muội không cam tâm. Muội không cam tâm huynh vì một gian thần mà không giải được tử sát, cũng không cam tâm để hai vạn tính mạng vô tội bị hắn ta coi thường như vậy"
Mặc dù, bọn họ cũng gián tiếp chết dưới tay nàng.
Nhưng Triệu Khương Lan thà rằng những người đó là đường đường chính chính mà tử trận, còn hơn bị các quan chức của đất nước mình lợi dụng, chết một cách oan ức như vậy!
Nàng hít một hơi thật sâu: "Hộp thiên cơ, muội có thể làm ra một cái giống y hệt, đến cả cơ quan bên trong cũng sẽ không sai sót. Sau khi xử lý mật hàm của Vinh Dương, muội cũng có thể nguỵ tạo như bản gốc không có cái thứ hai. Nếu như huynh tin muội, ba ngày sau, gọi người của huynh từ Vinh Dương trở về Kinh, muội sẽ đưa ra Hộp Thiên Cơ cùng với mật thư."
Mộ Dung Bắc Hải đã sửng sốt không nói nên lời, phải một lúc sau mới lên tiếng: "Muội có biết mình đang nói cái gì không"
"Muội biết".
"Muội làm sao có thể làm được? Muội đã từng đến Vinh Dương chưa? Đã từng nhìn thấy hộp thiện cơ chưa? Muội có biết quân chủ của Vinh Dương sẽ ký hiệu như thế nào vào những mật hàm đã xem qua không? Triệu Khương Lan, muội đang đùa cái gì vậy!".
Triệu Khương Lan rũ mắt xuống: "Nhưng muội bắt buộc phải làm được. Bằng không không ai có thể giải được tử sát của huynh, muội sẽ không bỏ lỡ cơ hội để có thể cứu huynh."
Đôi mắt của nàng hiện lên vẻ chân thành, trong sáng và thuần khiết, hắn hoàn toàn không thể nghi ngờ dụng tâm của nàng đối với mình.
Nhưng nếu thật sự như lời Triệu Khương Lan đã nói, nàng tái tạo mọi thứ như chúng vốn có, cái giả làm lẫn lộn cái thật, thì nàng phải là một sự tồn tại đáng sợ đến thế nào.
Đây là thần lực của nàng với tư cách là Vu Y sao?
Hay là nàng và Vinh Dương có mối liên hệ mà không ai biết và tuyệt đối không thể để ai phát hiện ra.
Nếu không, nàng sẽ phải đối mặt với sự nghi ngờ và sợ hãi vô tận.
"Được rồi, muội đi làm đi. Dù có chuyện gì xảy ra, huynh cũng sẽ lo liệu cho muôi. Chuyện này cũng không được để nhiều người biết. Nhưng mà Khương Lan, bí mật của muội quá nặng nề rồi. Huynh không dám tưởng tượng nếu như phụ hoàng biết được sẽ như thế nào. Cho nên hứa với huynh, cho dù là vì huynh, sau này cũng không được tiết lộ quá nhiều.”
- ---------------------------