Hơn nữa nàng ta là cung phi, lại không có khả năng dùng hình phạt bức cung, chuyện không có chứng có thì có thể hỏi được cái gì.
Cho nên ngay lúc Chiêu Vũ để chuẩn bị triệu người thì hắn lập tức ngăn cản: "Phụ hoàng, theo ý nhị thần, điểm đột phá của chuyện này có lẽ không ở Thị tiệp dư, mà là ở Lục công chúa"
Chiêu Vũ để nhướng mày: “Lục công chúa chỉ là một đứa nhỏ, sao biết được cái gì mà nói?"
Nàng giải thích: "Lục công chúa kim chi ngọc diệp, từ trước đến nay vô cùng hiểu quy củ, vậy thì sao có thể ở trên yến hội thượng náo loạn va chạm với khách nhận được, rất có thể là bị người xúi giục. Nếu thật là Thị tiệp dư bảo nàng làm như vậy, vậy thì nhất định sẽ không nói rõ tình hình thật tế cho một đứa nhỏ, đại khái chỉ nói cho nàng, bảo nàng lúc chạy vào thì nhớ rõ phải đụng vào người mà thôi."
"Mà chúng ta chỉ cần mang Lục công chúa đi trước, sau đó lại phải người trông coi kĩ chỗ ở của Thị tiệp dư, để xem nàng ta có phải người ra ngoài mật báo hay không, như vậy có thể thấy được nàng ta có đồng đảng hay không. Qua mấy canh giờ lại nói cho Thị tiệp dư, Lục công chúa đã thừa nhận chuyện mình và người khác là có người cố ý phân phó nàng làm, Thị tiệp dư sẽ không thể dùng những lời lẽ qua loa để đối phó được. Hơn nữa lại sợ hãi uy nghiêm của phụ hoàng, nhất định có thể hỏi ra được sự thật."
Triệu Khương Lan hoàn toàn dựa theo kinh nghiệm kiếp trước mà làm việc, tuy rằng nàng vừa bị sắc phong hoàng hậu lại chết, nhưng nàng vẫn luôn ở trong cung.
Những công việc của hậu cung chủ yếu là do nàng xử lý, cho nên ứng phó với những loại chuyện như thế này không hề áp lực.
Thế nhưng người bên cạnh lại không nghĩ như vậy. Chiêu Vũ để khụ hai tiếng: "Thần Vương Phi quả nhiên thông tuệ hơn người."
Ánh mắt của Mộ Dung Bắc Uyên cũng trở nên phức tạp, nhìn nàng một cái, hắn cảm thấy mặc kệ là lúc trước nàng chủ động đưa ra đề nghị kiểm tra chén canh, hay là bây giờ dùng thủ đoạn vô cùng thực tế để truy cứu, thì đều có thể nhìn ra tình cảnh giác của nàng cao hơn người thường.
Rốt cuộc nàng đã trưởng thành trong hoàn cảnh như thế nào mới có thể hình thành nên tâm tự tinh tế đến loại trình độ này.
Nhưng vô luận như thế nào, đề nghị của Triệu Khương Lan có thể làm.
Vì thế, Chiêu Vũ để ngay tức khắc phân phó Viện hoàng hậu đi cùng của Thị tiệp dư trong cung, trước tiên mang Lục công chúa đi.
. Lúc này Lục công chúa vừa tắm rửa xong, đang được bà vú dẫn đi chuẩn bị ngủ thì thủ vệ nha hoàn lại vội vàng thông báo, nói Hoàng hậu nương nương đến đây.
Một tiếng này giống như thiên lôi lúc trời quang đánh vào đầu Thị tiệp dư, sợ tới mức nàng ta vội vàng đứng dậy ra ngoài cũng nghênh.
Hoàng hậu cũng lười nhiều lời vô nghĩa với nàng ta, trực tiếp cho người ôm Lục công chúa đi.
Thị tiệp dư ngay cả quy củ đều quên mất, vừa muốn tiến lên cướp đứa nhỏ lại thì bị quân sự bên người hoàng hậu ngăn cản.
"Thị tiệp dư, Bổn cũng là phụng mệnh hoàng thượng mang Lục công chúa đi, ngươi không cần quá lo lắng. Hoàng thượng chỉ là muốn tìm công chúa hỏi mấy câu, hỏi được đáp án thì tất nhiên sẽ trả đứa nhỏ lại cho ngươi."
Sắc mặt Thị tiệp dư lập tức trở nên trắng bệch, sắc mặt trở nên suy sụp: "Đã trễ thế này, Lục công chúa nên sớm đi ngủ. Cũng không biết hoàng thượng là muốn hỏi cái gì, không bằng chờ sáng mai công chúa tỉnh dậy thì thiếp thân lại mang nàng đi tìm hoàng thượng."
"Sự việc xảy ra đột ngột, Bổn cung cũng không thể chậm trễ." Hoàng hậu nói xong không quan tâm nàng ta giãy dụa, trực tiếp phân phó người ôm đứa nhỏ
di.
Thị tiệp dư nhất thời thất kinh, lập tức gọi nha hoàn bên người đến, sau đó dặn dò bên tai nàng ta.
Rất nhanh, có một cái tiểu nha hoàn thừa lúc bóng đêm bước nhanh ra ngoài. Một màn này tất nhiên cũng đã rơi vào tầm mắt của những người Viện hoàng hậu an bài.
- ---------------------------