THĂNG CHỨC HỆ THỐNG


Trần Thiển thấy Thiên Quân ngã xuống liền chạy lại ôm hắn vào lòng.Thần sắc lo lắng mà liên tục gọi tên hắn.
" Quân...quân.....anh sao vậy....tỉnh lại đi "
Thấy người trong lòng bất động, huyết lệ ở khoé mắt cũng chảy ra không ngừng, miệng cũng liên tục thổ huyết.
Trần Thiển nổi lên sát tâm, nếu như lúc đầu ở trận động đất kia Thiên Thanh chết đi thì đâu có cớ sự như bây giờ.
Ả như bị điên mà liên tục lẩm nhẩm, trong mắt cũng chỉ toàn là hận thù cùng sát ý
" Nếu như không có ngươi.....đúng....!tất cả là tại ngươi, đều là tại ngươi "
Ả hét về phía Ái Linh,dứt lời liền đứng dậy đi tới gần chỗ Ái Linh đang nằm.

Phóng ra dị năng băng, điên loạn mà phóng tên đâm về phía Ái Linh.
" Đi chết đi....!chết đi...ngươi đi chết đi"
Khi thấy người trên đất bất động không nhúc nhích nữa.Ả liền dìu Thiên Quân đi vào sâu trong rừng.
Ái Linh trên đất bị chi chít vô số tên đâm xuyên cơ thể.

Từ đầu tới chân cô đều là tên băng không có một khe hở.Cũng may là lúc đó Ái Linh đã dùng tay bảo vệ cho phần đầu của mình.
Ái Linh không ngờ rằng trăm tính ngàn tính lại bỏ sót nữ chính vào thời khắc quan trọng.

Khi mũi tên băng lạnh lẽo đâm vào da thịt, cô liền hiểu được nỗi đau thấu tim gan.Cho dù là bị sấm sét của Thiên Quân làm cháy cơ thể cũng không bằng lúc này.
Cái cảm giác bị đâm vào xương cốt, mạch máu lưu chuyển dần bị hàn khí xâm nhập.

Chỉ có thể bất lực mà nhìn cái chết từ từ bao trọn lấy mình.

[....] nhìn cảnh tượng trước mặt, xót thương mà hỏi
" Ký chủ, cô không sao chứ "
Ái Linh cười nhạt
" Ngươi thấy....ta giống bộ dạng không sao lắm à "
Nói một câu thôi mà cô đã lập tức thổ huyết, tầm nhìn dần đen lại rồi lịm đi lúc nào không hay.
[ Phá vỡ hình tượng nam nữ chính, khiến cho khí vận chi tử của nam nữ chính giảm còn một nửa.
Thưởng tích phân: 500 ]
Sau một ngày trôi qua Ái Linh bắt đầu tỉnh dậy.

Cô nhìn thấy bầu trời đen kịt trước mắt, miệng khô khốc mà mấp mấy
" Ta...còn....sống "
[....] thấy Ái Linh tỉnh lại liền vui mừng
" Ký chủ, cô cuối cùng cũng tỉnh rồi "
Ái Linh muốn cử động thân người nhưng toàn thân cô đều không cảm giác được.Chỉ đành bất lực mà hỏi hệ thống.
" Ta đây...sao vẫn....sống "
[....] liền giải thích cho Ái Linh
" Là nhờ Diệp đấy, con bé biết người gặp nguy hiểm nên liền bảo vệ trái tim của ngươi.

Hệ mộc như ngươi nếu chỉ là dị năng giả bình thường thì như vậy đã chết rồi.

Nhưng nguyên chủ có một điểm rất đặc biệt, chỉ cần tim không tổn hại thì vẫn sống được "
Ánh mắt Ái Linh vô hồn không thiết sống, chỉ nhàn nhạt mà nói
" Ta bây giờ...!chẳng khác người tàn phế là bao....!nhiệm vụ còn....thực hiện được sao "
[....] trấn an Ái Linh
" Ký chủ, người yên tâm, chỉ cần dị năng hồi phục người liền chữa trị là sẽ được thôi "
Không đợi ký chủ nói thêm gì hệ thống liền đánh phủ đầu trước.
" Ký chủ, ta vừa nhận được 500 điểm tích phân.

Người phá vỡ hình tượng nam nữ chính khiến cho khí vận của họ giảm một nửa.

Về sau khi thực hiện nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn một chút đấy "
Khi nhìn thấy ánh mắt lúc tỉnh lại của ký chủ nó đã biết người không muốn làm nhiệm vụ nữa.

Nó chỉ mong một chút lợi ích này có thể vực dậy tinh thần ký chủ.
Ái Linh nghe vừa được cộng điểm mà về sau hành động cũng dễ dàng hơn liền phấn chấn.


Cô thề món nợ ngày hôm nay sẽ có ngày bắt bọn họ phải trả lại cả gốc lẫn lãi.
___________________
3 ngày sau
Trong mấy ngày này, Ái Linh chỉ việc nằm bất động rồi dùng dị năng khôi phục cơ thể.

Đói thì có thể lụm mấy hoa quả rớt gần mình để ăn hoặc nhai lá cây lót dạ.

Quá trình cứ lặp đi lặp lại như vậy cho tới khi cô đứng dậy đi được.
Ái Linh dùng một cái cây làm gậy chống từ từ mà đi ra khỏi khu rừng.

Không hiểu tại sao từ khi Hắc ma chết khu rừng cũng không có quái vật gì lộng hành nữa.Một đường Ái Linh đi ra khỏi khu rừng rất thuận lợi.
Ái Linh ra khỏi rừng thì thương tích của cô cũng đã hoàn toàn khỏi rồi.

Ái Linh vừa mò đường tới căn cứ vừa giết xác sống.
Sau 4 ngày cô cuối cùng cũng tới được căn cứ.Chỉ vừa mới lê bước vào gần cổng căn cứ đã thấy Thất đứng đó đợi cô.
" Ta biết ngay là ngươi còn sống mà "
Ái Linh nhìn hắn thăm dò xem có âm mưu gì mà lại tiếp cận mình
" Ta với ngươi đã không còn gì dính líu với nhau rồi.

Không cần phải tỏ ra thân thiết như vậy đâu "
Thất nhìn Ái Linh cười xoà rồi bá vai cô
" Chúng ta cũng coi như là bằng hữu vào sinh ra tử.

Lúc trước ta không biết thực lực của ngươi, ta xin lỗi "
Thất thấy người trước mắt bất động, không biểu thị gì liền phát động dị năng dịch chuyển.


Di chuyển qua lại trước mặt Ái Linh rồi lại dừng lại, nói rõ dụng ý
" Chúng ta đều là người có dị năng, nếu ta và ngươi kết hợp thì khả năng sống sót trong căn cứ sẽ cao hơn "
Ái Linh nhìn vào mắt hắn, sau một lúc liền gật đầu.

Hắn liền tự nhiên mà bá vai choàng cổ cô mà kéo vào cửa căn cứ.
" Ngươi đừng có mà kéo ta "
" Ngươi còn nhỏ như vậy đừng có mà lúc nào cũng xụ mặt ra "
Nói xong hắn liền xoa xoa đầu cô một cách rất tự nhiên.
Sau khi lột đồ kiểm tra, rồi lại kiểm tra dị năng.

Ái Linh cùng Thất được phân một ngôi nhà nhỏ sát cửa căn cứ.
[....] cảm giác cứ là lạ
" Ký chủ, sao tên này tính cách lại khác lạ như vậy chứ "
Ái Linh cao giọng mà trả lời hệ thống
" Ai mà biết tên này phát điên gì cơ chứ.

Kệ đi coi như bên người có thêm một con chó con mèo vậy "
Con chó con mèo mà Ái Linh chửi thầm hiện tại đang gác chân lên người mà ôm chặt cô ngủ ngon lành..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi