THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Thủ đoạn công kích của mộc yêu cũng không mạnh, nhưng nó có thể thi triển mộc độn thuật, bám vào trên thân thực vật, tránh né Sơn Hải Châu công kích.

Những cái cây to che trời bị Sơn Hải Châu đập gãy, mộc yêu chạy trốn khắp nơi.

Vương Trường Sinh há mồm phun ra một ngọn lửa màu đen, đánh ở trên cái cây to, kịch liệt thiêu đốt.

Mộc yêu ý thức được không ổn, muốn chạy trốn, hóa thành một đạo hào quang màu xanh, chạy trốn khắp nơi ở trong rừng rậm.

Ngay tại thời điểm nó từ trong một cái cây to che trời bay ra, một bàn tay khổng lồ màu lam bị hồ quang màu lam bao vây lấy bỗng dưng hiện lên, nhanh chóng vỗ xuống.

Hét thảm một tiếng, ngoài thân mộc yêu xuất hiện một ít vết máu màu xanh.

Nhân cơ hội này, Vương Trường Sinh nâng tay, hơn trăm cây cờ trận màu vàng bay ra, nhập vào mặt đất xung quanh rừng rậm, đánh một pháp quyết về phía một tấm trận bàn màu vàng.

Bộ Kim Hâm Thúc Linh Trận này là trận pháp bậc ba có tính kim loại, kim khắc mộc, độn thuật của mộc yêu quá lợi hại, chỉ có thể dùng trận pháp vây khốn một khu vực, nó mới không thể chạy trốn.


Mặt đất sáng lên hào quang màu vàng chói mắt, bùn đất tơi xốp đều biến thành tầng đá màu vàng tươi, khu vực phạm vi vài dặm, mặt đất đều là màu vàng tươi.

Thế lửa nhanh chóng lan tràn ra, ánh lửa ngút trời, mộc yêu chạy trốn khắp nơi.

Thế lửa càng lúc càng lớn, từng cái cây to che trời gãy ngang đổ ngã xuống, mộc yêu rất nhanh đã phát hiện, nó không có chỗ nào để chạy nữa.

Ngoài thân nó sáng lên hào quang màu xanh chói mắt, biến mất.

Ngay sau đó, mảng hư không nào đó truyền đến một tiếng vang trầm nặng, mộc yêu hiện ra, một màn hào quang màu vàng nhạt theo đó tới phụ cận, chặn đường đi của nó.

Tiếng xé gió nổ vang, một lưỡi đao khổng lồ màu vàng dài hơn mười trượng bắn nhanh đến, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt mộc yêu.

Nó tránh cũng không thể, hai tay rung lên, bụi gai màu xanh rậm rạp bắn ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu xanh, che ở trước người.

“Keng!”Một tiếng động vang lên trầm đục, lưỡi đao khổng lồ màu vàng đứng ở trên bàn tay khổng lồ màu xanh, mặt ngoài bàn tay khổng lồ màu xanh có thêm một vết trắng mờ nhạt.

Ngay sau đó, lưỡi đao khổng lồ màu vàng chia năm xẻ bảy, hóa thành mấy ngàn con kiến màu vàng, bám vào trên bàn tay khổng lồ màu xanh, bắt đầu gặm cắn từng miếng.

Kim khắc mộc, Thôn Kim Nghĩ là linh trùng có tính kim loại, vừa vặn khắc chế mộc yêu.

Hoa bụi gai phóng ra một mảng lớn sương mù màu vàng, một ít Thôn Kim Nghĩ va chạm vào sương mù màu vàng, nhất thời rơi xuống đất, hiển nhiên, sương mù màu vàng chứa kịch độc.

Trong mắt Vương Trường Sinh lóe ra ánh sáng hung dữ, thả ra toàn bộ Thôn Kim Nghĩ, ở dưới Thôn Kim Nghĩ Hậu dẫn dắt, hơn vạn con Thôn Kim Nghĩ bò ở trên thân mộc yêu, gặm cắn từng miếng thân thể mộc yêu.

Mộc yêu thuộc về một loại yêu vật, bản thân có thể lấy để luyện khí, đối với Thôn Kim Nghĩ mà nói, mộc yêu chính là thức ăn.

Mộc yêu phát ra một tràng tiếng rít thê lương, hoa bụi gai không ngừng phóng ra sương mù màu vàng, từng con Thôn Kim Nghĩ từ trên thân nó rơi xuống, nhưng số lượng Thôn Kim Nghĩ thật sự quá nhiều.

Móng vuốt Thôn Kim Nghĩ Hậu hung hăng đánh ở trên thân mộc yêu, vạch ra một vết thương khủng bố, chảy ra một mảng lớn chất lỏng màu xanh.


Theo thời gian trôi qua, năng lực phản kháng của mộc yêu càng lúc càng yếu, bị Thôn Kim Nghĩ rậm rạp bao phủ.

Vương Trường Sinh thu hồi Sơn Hải Châu, bay đến trước mộc yêu, tâm thần khẽ động, hơn vạn con Thôn Kim Nghĩ bay khỏi thân thể mộc yêu.

Mộc yêu hấp hối, ngoài thân có vô số vết cắn.

“Cỏ cây thành tinh rất khó, cho ngươi hai lựa chọn, một là để cho ta gieo cấm chế xuống, nhận ta làm chủ; Hai là chết.

”Ánh mắt Vương Trường Sinh nhìn chằm chằm mộc yêu, lạnh lùng nói.

Hắn há mồm, phun ra một ngụm tinh huyết, bắt pháp quyết, tinh huyết quay cuồng một trận, hóa thành ba đóa hoa sen màu máu, hướng thẳng đến mộc yêu.

Mộc yêu muốn tránh né, Thôn Kim Nghĩ Hậu nhất thời phát ra một tiếng kêu quái dị, mộc yêu liền không nhúc nhích, tùy ý ba đóa hoa sen màu máu nhập vào trong cơ thể.

Sau khi gieo cấm chế xuống, Vương Trường Sinh cảm giác đã có thêm liên hệ nào đó với mộc yêu!.

Vương Trường Sinh triệt tiêu trận pháp, mặt đất khôi phục bộ dáng ban đầu, ngoài thân mộc yêu bừng lên hào quang màu xanh, biến mất không thấy nữa.

Nó tự do tự tại quen rồi, sao có thể dễ dàng khuất phục.


Vương Trường Sinh mỉm cười, bắt pháp quyết, mộc yêu từ trong thân cái cây to che trời nào đó ngã ra, hai cánh tay đong đưa không ngừng, dấu hiệu ba đóa hoa sen màu máu xuất hiện ở ngoài thân nó.

Thôn Kim Nghĩ tràn lên, gặm cắn từng miếng thân thể mộc yêu, thẳng đến lúc mộc yêu cầu xin tha thứ, Vương Trường Sinh mới buông tha nó.

Nói tới, Vương Trường Sinh từng tiêu diệt nhiều con yêu thú bậc ba, đều chưa hàng phục những yêu thú đó.

Yêu thú thực lực càng mạnh, càng khó hàng phục, rất dễ dàng lọt vào cắn trả, hắn hàng phục mộc yêu là có nguyên nhân.

Thứ nhất, thực lực của mộc yêu quả thật không thấp, ở đất liền đấu pháp, có thể cho Vương Trường Sinh trợ giúp không nhỏ; Thứ hai, Vương Trường Sinh có Huyền U Hắc Liên Hỏa cùng Thôn Kim Nghĩ, hai loại vật này đều khắc chế mộc yêu, không sợ nó cắn trả; Thứ ba, Vương Trường Sinh đã là Kết Đan tầng năm, thực lực vững vàng đè ép mộc yêu, chỉ cần không để cấp bậc nó vượt qua Vương Trường Sinh, vậy không có vấn đề.

Mộc yêu cắm rễ xuống lòng đất, ngoài thân toát ra một mảng lớn hào quang màu xanh, thực vật phụ cận lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được héo rũ, thương thế của mộc yêu chậm rãi khỏi hẳn.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, thương thế của mộc yêu khỏi bảy tám phần.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi