THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Ánh mắt bọn họ nhìn Vương Thanh Sơn lộ ra vài phần kính ý, Tô Băng Băng trợn mắt há mồm, một hồi lâu mới có thể phản ứng lại, cười nói: “Thanh Sơn biếu ca thật lợi hại, xem như báo thù cho Tôn sư huynh.

Kẻ địch chạy trốn quá nhanh, chúng ta đuổi không kịp, chỉ có thể đả thương bọn họ.”“Khó trách Diệp sư bá thu ngươi làm đệ tử.

Thanh Sơn, làm rất tốt.

Hoàng Long đảo có khả năng sẽ lại phái người tập kích Bạch Sa đảo, chúng ta phải tăng mạnh đề phòng.

Thanh Sơn, ngươi nếu có hứng thú với Huyền Ngọc khoáng thạch thì có thể tới đó lấy đi một ít.”Dù sao cũng không thể mang đi cả toà Huyền Ngọc khoáng mạch, Vương Minh Nhân vui vẻ thuận nước đẩy thuyền.Vương Thanh Sơn gật gật đầu, nói cảm ơn một tiếng.

Sau đó tìm một chiếc ghế trống ngồi xuống, tham gia thương thảo.Hơn nửa canh giờ sau, mọi người lục tục rời khỏi.


Vương Thanh Sơn nâng bước tiến về hướng mỏ quặng, hắn định khai thác nhiều một chút khoáng thạch, vận chuyển về gia tộc.…Hồng Nguyệt hải vực, Thanh Lý đảo.Tại một toà sân viện u tĩnh, một thiếu phụ ngũ quanh xinh đẹp đang ngồi phẩm trà nói chuyện phiếm cùng một người nam hồng y nhìn hơn ba mươi tuổi.

Có hai đứa bé đang chơi đùa cách đó không xa.“Phu quân, Hồng Nguyệt hải vực có phải rối loạn rồi hay không? Hắc Viêm cung và Vân Hải tông hợp lực tấn công nhà mẹ đẻ của ta.

Mặt này Ngạc Ngư đảo ở phía sau trợ giúp sao?”Thiếu phụ váy lam có chút lo lắng hỏi.

Nàng tên là Vương Thiên Tình, nàng là tằng tôn nữ của Vương Trường Sinh, gả cho Trương Tư Thuần.

Vợ chồng hai người đều đã tiến vào Trúc cơ kỳ, có hai nam ba nữ.Vương Thiên Tình lúc nhỏ đã đính hôn cùng Trương Tư Thuần.

Nàng đối với chuyện tình của Vương gia không có hiểu biết nhiều, nhưng người nhà mẹ đẻ chịu khi dễ, nàng đương nhiên sẽ không bàng quan đứng nhìn.Trương Tu Thuần hiện tại làm việc tại Thứ vụ điện, chủ yếu phụ trách phân công công việc cho tộc nhân.

Nếu Trương gia điều động nhân thủ, Trương Tư Thuần khẳng định sẽ biết.Hắc Viêm cung và Hải Vân tông liên thủ đối phó Vương gia, Vương gia đánh đuổi kẻ địch, liên hợp với thể lực khác phản công lại.

Trước mắt Kim Đan tu sĩ còn chưa ra tay tử chiến, chiến lực chủ yếu là Trúc cơ tu sĩ, thế cục còn nằm trong tầm kiểm soát.Trương Tư Thuần lắc lắc đầu nói: “Cái này ta không rõ ràng lắm, nàng cũng đừng lo lắng quá.

Theo ta biết được, trước mắt nhà mẹ đẻ nàng đang chiếm thế thượng phong với Vân Hải tông.

Đặc biệt là Vương Quý Quân, nàng ấy kiếm thuật cao siêu, chém giết rất nhiều tu sĩ cùng giai.

Còn có ba người Vương Vinh Đình sử dụng âm luật công kích.


Ba người liên thủ lại ít có đối thủ.

Nghe nói Bách Linh tiên tử cùng Kim Mãng thượng nhân giao thủ, đả thương Kim Mãng thượng nhên.

Nàng báo một chút về nhà mẹ đẻ, nếu sự tình nháo lớn, chọc giận Ngạc Ngư đảo, vậy thì sự việc sẽ không dễ sắp xếp.”Một đoạn thời gian này, Vương gia có động tác rất lớn, thường xuyên công kích thế lực phụ thuộc của Ngạc Ngư đảo, đoạt được không ít tài nguyên tu tiên.Vương Thiên Tình gật gật đầu, đanh định nói gì đó thì đột nhiên vạn dặm xung quanh xuất hiện mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét.

Đủ mọi màu sắc linh quang xuất hiện ở phía chân trời.

Phạm vi trăm dặm đều xuất hiện lượng lớn linh quang, những linh quang này là thiên địa linh khí tinh thuần.Linh khí trong không khí trở nên tán loạn, không trung xuất hiện vô số lốc xoáy linh khí.Tu sĩ Trương gia đang ngự khí phi hành cũng bị kéo rơi xuống, vẻ mặt bọn họ sợ hãi.Không biết vì cái gì, trong lòng Vương Thiên Tình và Trương Tư Thuần có chút bồn chồn, giống như sắp có đại sự gì xảy ra vậy.Không qua bao lâu, trong phạm vi trăm dặm xuất hiện một mảng lớn ngũ sắc mờ nhạt, mỹ lệ dị thường, tiếng lôi minh vang lớn.“Đây là lôi kiếp Kim Đan? Không giống a! Chẳng lẽ có người đang đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ?”Trương Tư Thuần hơi sửng sốt, ánh mắt kinh nghi bất định.“Toàn bộ tộc nhân không thể tới gần Thiên linh cốc, kẻ vi phạm nghiêm trị không tha.” Một thanh âm lạnh như băng của một cô gái vang lên.Trương Tư Thuần bừng tỉnh đại ngộ, Thiên linh cốc là chỗ ở của một vị Kim Đan tu sĩ, quả nhiên là có người đang đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ.Vương Thiên Tình rất kinh ngạc, cũng có chút hâm mộ.

Nếu Vương gia xuất hiện tu sĩ Nguyên Anh, địa vị của nàng ở Trương gia sẽ tăng lên không ít.

Trương Tư Thuần cũng có thể nắm giữ quyền lực lớn hơn.Nửa khắc đồng hồ sau, một tia chớp thô to màu bạc đánh xuống, bổ về phía một sơn cốc trên một toà đảo nhỏ, tiếng gầm rú vang lên không ngừng.Cách thật xa, Vương Thiên Tình đều có thể nghe được tiếng lôi minh thật lớn.Một toà núi cao, Trường Vô Trần và Lâm Ngọc Tông đứng ở đỉnh núi, nhìn về một sơn cốc cách đó không xa, hai người đều có vẻ mặt ngưng trọng.“Nguyên Anh kỳ, vất vả nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ.


Hy vọng hắn có thể thuận lợi tiến vào Nguyên Anh kỳ!”Trương Vô Trần thấp giọng nói, ánh mắt lộ ra vài phần lo lắng.Nguyên thần của nàng không được đầy đủ, có thể một lần nữa tu luyện về Nguyên Anh kỳ đã thực không tồi rồi.

Không có cách nào tiến vào Hoá Thần kỳ, thì nàng sẽ bỏ thời gian để phát triển gia tộc.“Đúng rồi, Vân Hải tông và Hắc Viêm tông liên hợp đối phó Vương gia, có thể nào là việc Ngạc Ngư đảo muốn làm không? Sẽ không lại có cường địch muốn phạm chúng ta chứ!”Lâm Ngọc Tông cau mày, nếu nói Ngạc Ngư đảo ở phía sau màn trợ giúp, nói không chừng Ngạc Ngư đảo đang tính kế Trương gia.

Trước tiên phải nhổ cái gai là Vương gia trước.Trương Vô Trần lắc lắc đầu rồi nói: “Khó mà nói được, nhưng nghỉ ngơi lấy sức nhiều năm như vật.

Nếu chúng ta có thêm ba Nguyên Anh tu sĩ, Ngạc Ngư đảo không động thủ, chúng ta cũng sẽ không động thủ.

Lại nói, đây là tộc nhân thứ ba đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ, hai tộc nhân trước đều thất bại.

Hy vọng tộc nhân này có thể thành công.”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi