THANH LIÊN CHI ĐỈNH


“Thanh Sơn ca ca, ngươi dẫn ta đi dạo một vòng, ta liền dẫn ngươi đi, đừng vội cự tuyệt ta.

Đại sư huynh ở Sùng Dương thư viện cũng đến đây.

Hắn cũng là một gã kiếm tu, đồng dạng lĩnh ngộ kiếm ý, còn có các môn phái tinh anh khác.”Vương Thanh Sơn cau mày nói: “Ta nên là không đáp ứng chứ.”“Ta đây cũng dẫn ngươi đi, ta cũng không phải là uy hiếp ngươi, chỉ là nghĩ ngươi theo giúp ta đi dạo một vòng.”Liễu Mị Nhi lộ ra vẻ mặt chân thành, một đôi mắt to đen thùi lùi nhìn chằm chằm vào Vương Thanh Sơn.Nghe xong lời này, Vương Thanh Sơn không khỏi cự tuyệt, gật gật đầu nói: “Được rồi, liền cùng ngươi đi dạo một vòng.”“Rất tốt rồi.

Thanh Sơn ca ca, chúng ta đi thôi.

Đi mua trước mấy bộ y phục.”Liễu Mị Nhi vui vẻ ra mặt, dễn theo Vương Thanh Sơn đến một hiệu may.…Nam Hải, Ngũ Long hải vực.Kim Long đảo.


Lý Thiên Dương chờ nhiều vị Nguyên anh tu sĩ đứng trên tường thành, vẻ mặt mỗi một vị Nguyên anh tu sĩ mười phần nghiêm túc.

Ở bên trong người bọn họ, tụ tập hơn mười mấy Kim đan tu sĩ, lượng lớn Trúc cơ tu sĩ đứng thật dài trên tường thành, thần sắc khác nhau.Hôm nay là ngày đấu pháp của Nguyên Anh kỳ và Nguyên Anh kỳ dị tộc.

Từ lúc khai chiến tới nay, đấu pháp như vậy không dưới mười lần.

Thắng một lần khẳng định hội sĩ khí đại trướng.Nguyên anh tu sĩ đấu pháp, chuyện này cũng không gặp nhiều.Năm người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Hải Đại Thiện, Triệu Thiên Cương đột nhiên xuất hiện ở bên trong hư không, vẻ mặt nghiêm túc.

Đối diện cách bọn họ hơn trăm trượng, thì là năm tến Nguyên Anh kỳ dị tộc.Hai gã người nam khổng lồ yêu viên, để trần nửa người trên, bên hông buộc da thú, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, tràn ngập hươn vị dã tính.Bọn họ là Man tộc, lực lớn vô cùng.Trừ bỏ hai gã Man tộc, còn có ba gã Yêu tộc, một cố gái váy bạc, một lão giả áo bào đỏ mặt mũi hiền lành, một gã thanh niên thanh sam cao cao gầy gầy.Năm tên Nguyên Anh kỳ dị tộc, tu vi tối cao nhất là lão giả áo bào đỏ.

Nhưng xem đội ngũ hắn thì cô gái váy bạc mới là dẫn đầu.“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, các ngươi nhất định phải cẩn thận, đặc biệt là cô gái váy bạc kia.

Đừng nhìn nàng chỉ là Nguyên anh sơ kỳ, bản thể của nàng là phượng hoàng thuộc tính lôi, tinh thông pháp thuật hệ lôi, đặc biệt là lôi độn thuật.

Lần trước luận bàn, Trần đạo hữu là chính nàng này đả thương, đến nay có thể xuất chiến.”Hải Đại Thiện truyền âm cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, nhắc nhở Vương Trường Sinh cẩn thận cô gái váy bạc.“Đa tạ, Hải đạo hữu, chúng ta sẽ cẩn thận một chút.”Vương Trường Sinh vội vàng cảm ơn, ánh mắt trở nên ngưng trọng hẳn lên.Trước mặt nhiều người tu tiên như vậy, hắn tự nhiên sẽ không thi triển “Quỳ thực chân kinh” độc môn linh thuật.

Hắn và Uông Như Yên đã nghĩ ra kế sách đối địch.Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc nhục thân đều có vẻ mạnh mẽ.


Pháp bảo bình thưởn bổ vào trên người bọn họ, cũng sẽ không lập tức lấy mạng bọn họ.Âm ba công kích giết người vô hình, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên từng lợi dụng âm ca để công kích diệt giết qua huyết mạch Man tộc Lục Cương.

Lúc này đây bọn họ vẫn định là dùng âm ba công kích địch.

Trừ lần đó ra, bọn họ còn có một con bài chưa Cổ bảo nhiếp hồn linh, được chấp pháp sự trưởng lão Vạn Quỷ tông Khúc Tiêu Diêu.Nhiếp hồn linh có thể nhiếp lòng người hồn.

Căn cứ vào điển tịch Khúc Tiêu Diêu ghi lại thì Nhiếp hồn linh được từ thiên hư động thiên, Khúc Tiêu Diêu bằng vào bảo vật này đã chém giết nhiều vị cường định, uy danh hiển hách.“Vương đạo hữu, thời điểm động thủ này, các ngươi phải cẩn thận một chút.

Nếu là địch không lại, nhanh chóng quay về Lý đạo hữu xin giúp đỡ.

Lý đạo hữu bọn họ sẽ ra tay cứu giúp.”Tôn Phỉ Phỉ giọng điệu ngưng trọng, truyền âm cho Vương Trường Sinh.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên kết anh không lâu, Tôn Phỉ Phỉ thật đúng là khống xem trọng bọn họ.“Chúng ta đã rõ, đa tạ Tôn phu nhân.”“Động thủ!”Ô Dao Nhi quát khẽ một tiếng, lưng sáng lên một đạo ngân quang, một đôi cánh lông màu bạc lớn mấy trượng chợt hiện lên, bên ngoài có lượng lớn ngân sắc điện hồ nhảy lên.Thực lực của nàng có vẻ mạnh, nhưng cũng không có tự đại.


Quả hồng vẫn phải chọn mềm bóc, mục tiêu của nàng là Uông Như Yên.Mười tên Nguyên anh tu sĩ đều tự tuyển định mục tiêu, ra tay công kích kẻ địch.Ô Dao Nhi và người nam thanh sam đối phó với Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Lão giả áo bào đỏ đối phó với Tôn Phỉ Phỉ.

Hải Đại Thiện và Triệu Thiên Cương đối phó với hai gã Nguyên Anh kỳ Man tộc.Ô Dao Nhi tay phải vừa lật, lôi minh thanh vang lớn, từng mảng lớn ngân sắc điện hồ xuất hiện ở tay nàng, vô về hư không hướng Uông Như Yên.Hư không trên đỉnh đầu Uông Như Yên chợt dao động cùng nhau, một ngân sắcn phượng trảo hai cánh màu bạc lớn hơn mười trượng đột nhiên hiện lên, nhanh chóng bay tới chụp vào đầu của Uông Như Yên.Thanh niên thanh sam bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân thanh quang đại trướng, hai tay nâng lên, làm ra trạng thái ôm ấp.Cuồng phong gào thét, nước biển bắt đầu khởi động kịch liệt quay cuồng, sóng bến nhấc cao lên hơn trăm trượng, hoá thành một cái lam sắc cự thủ, nhanh chóng chụp về phía Vương Trường Sinh.Lam sắc cự thủ chưa đến trước người Vương Trường Sinh, hư không vang lên một trận “Ong ong” trầm đục.

Một cỗ cự lực khó có thể ngăn cản đập đến, tự như muốn nghiền nát Vương Trường Sinh thành một đống thịt nát.Vương Trường Sinh sắc mặt vẫn như thường, tay phải hướng đến hư không trên đỉnh đầu vỗ một cái, hư không một trận vặn vẹo biến hình.

Một cái lam sắc quyền ảnh lớn hơn mười trượng bay ra, nghênh về phía ngân sắc phượng trảo..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi