THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Nhiều Kim Đan tu sĩ giao hảo tốt với Vương Thanh Sơn đều chết thảm dưới vuốt Yêu tộc, Ngô Vân Nhi cũng bị trọng thương, được chuyển về phía sau điều dưỡng.Vang lên một đạo tiếng tê minh quái dị, yêu thú giống như thuỷ triều xuống vậy, rất nhanh thối lui, người tu tiên cũng không đuổi theo.Có người thở phào ngồi xuống, có người vẻ mặt chết lặng, có người ôm thi thể khóc rống, có người ngửa mặt lên trời cười to.Hai tộc Nhân Yêu cũng không muốn tiếp tục đánh, nhưng cao tầng không đồng ý, bọn họ nhất định phải đánh tiếp.Một tiếng kèn trầm thấp vang lên, bộ phận người tu tiên thu nhặt thi thể, một bộ phận người tu tiên lui về Cự yêu thành.Vương Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi, bay về hướng Cự yêu thành.Không qua bao lâu, Vương Thanh Sơn xuất hiện ở Nghị sự điện, Tiêu Diêu kiếm tôn ngồi ở ghế chủ toạ.“Sư phụ, chiến sự còn phải đánh bao lâu nữa?”Vương Thanh Sơn nhíu mày nói, Liễu Mị Nhi đi theo Lâm Tư Nhược quay về Vạn Hoa cung.

Nghe Liễu Mị Nhi nói là vì tranh đoạt vị trí cung chủ.Tiêu Diêu kiếm tôn thở dài một hơi, rồi nói: “Yên tâm, Yêu tộc vồ đến tạm thời, Yêu tộc không thể chống đỡ hai bên tác chiến.

Không nghĩ tới! Yêu tộc vì chuyển hướng binh lực của chúng ta, chủ động công kích tu tiên giới Bắc Cương, sau đó giả bộ tan tác.

Giả dạng thành tu tiên giới Bắc Cương xâm nhập, nếu không như thế, chúng ta cũng sẽ không mắc mưu.”Vương Thanh Sơn nhất thời do dự, tò mò hỏi: “Sư phụ, đang êm đẹp, Yêu tộc sao lại tập kích Vạn Hoa cung? Vì sao không phải là Thượng Thanh quan hay là Sùng Dương tu viện? Nghe nói lần này có tu sĩ Hoá Thần động thủ.”“Yêu tộc là vì muốn tìm kiếm động phủ toạ hoá của Thiên Lan chân quân, phụ cận Vạn Hoa cung có một biệt phủ của Thiên Lang chân quân.

Bọn họ nhắm chừng là vì biệt phủ này mà đến.


Hai Yêu tu Hoá Thần dẫn đội, một người bị Lưu sư bá đả thương.

Yêu tộc vồ đến là muốn bức bách chúng ta trở lại bàn đàm phán.

Tu tiên giới Bắc Cương cũng đã nhúng tay vào, Yêu tộc không thể chống đỡ tác chiến trên hai tuyến.

Hiện tại là muốn xem ai có thể chống đỡ lâu hơn.”Mục đích của Yêu tộc đã đạt được, không muốn đánh tiếp.

Nhưng bọn họ làm Vạn Hoa cung bị thương nnagwj, tương đương như cho Vạn Hoa cung một cái tát.

Lấy Thái Nhất tiên môn dẫn đầu bảy đại tiên môn đương nhiên không cam lòng, bày ra một tư tế bảo vệ Nhân tộc.Chiến sự giao đấu đã nhiều năm, bảy đại tiên môn không thể chịu đựng nổi, Yêu tộc cũng không chịu đựng nổi.Ai cúi đầu trước, người đó liền chịu thiệt.

Hai bên hiện tại đều cố chống đỡ, xem ai chống đỡ được lâu hơn.“Sư phụ, có tin tức của Cửu thúc Cửu thẩm của ta không?”Tiêu Diêu kiếm tôn gật gật đầu, ý vị thâm trường nói: “Có, bọn họ có bản lãnh không nhỏ.

Tại trận mở màn đã thắng lợi, giết một Nguyên Anh Yêu tộc, làm bị thương nặng một gã, thanh danh đại trướng.

Nếu không phải tu tiên giới Nam Hải phong toả, bọn họ có thể quay về Đông Hoang tham chiến, khẳng định sẽ lấy được chiến quả càng lớn.”Vương Thanh Sơn kinh ngạc, mười phần cao hứng, hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì, tiếp tục hỏi: “Sư phụ, Cửu thúc Cửu thẩm không có bị thương chứ?”“Điểm này, lão phu cũng không rõ ràng lắm.

Chiến sự kế tiếp, ngươi không cần tham dự, ngươi và Mạnh sư đệ quay về phía sau đi! Hai người các ngươi đi Vạn Hoa cung một chuyến.”Vương Thanh Sơn hơi sửng sốt, lên tiếng hỏi: “Đi Vạn Hoa cung làm gì?”“Cung chủ Vạn Hoa cung trọng thương mà chết, Đường Vân Thường đi trước một bước, đi lên vị trí cung chủ Vạn Hoa cung.


Chưởng môn sư huynh muốn ủng hộ Lâm phu nhân, Mạnh sư đệ mang đội đi trước giúp nàng chống đỡ, ngươi cũng đi theo đi! Đây là một công việc béo bở.”Bởi vì quan hệ giữa Tiêu Diêu kiếm tôn và Lâm Tư Nhược, Thái Nhất tiên môn ủng hộ Lâm Tư Nhược đảm nhiệm chức vị cung chủ.

Nhưng Đường Vân Thường nhanh chân làm tốt quan hệ với Thượng Thanh quan, đương nhiên sẽ không đáp ứng dâng lên vị trí cung chủ.Chuyện này nếu xử lý không tốt, Vạn Hoa cung sẽ bùng nổ nội chiến.

Vạn Hoa cung cũng có khả năng vì như vậy mà bị xoá tên.Thái Nhất tiên môn phải đi khuyên can, cũng là cho Lâm Tư Nhược một chỗ dựa.“Vâng, sư phụ.”Tiêu Diêu kiếm tôn cho Vương Thanh Sơn đi theo, thứ nhất là vì Vương Thanh Sơn là đệ tử của hắn, có thể đại biểu hắn.

Thứ hai, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thực lực hơn người, nếu Vương Thanh Sơn chết ở tiền tuyến.

Tiêu Diêu kiếm tôn không thể cho vợ chồng Vương Trường Sinh một lời giải thích.

Tốt nhất là cho Vương Thanh Sơn rời khỏi tiền tuyến.Trở lại chỗ ở, Vương Thanh Sơn đơn giản thu thập một chút, đi theo Mạnh Thiên Chính rời khỏi Cự yêu thành.…Nam Hải, Vạn yêu hải vực, Băng viên đảo.Băng viên đảo là tổ địa của Băng viên tộc.

Băng viên tộc khống chế năm trăm bảy mươi bảy toà đảo nhỏ.


Có năm toà đảo có linh mạch bậc bốn, bảy mươi toà đảo có linh mạch bậc ba.Băng mãng đảo dài hai ngàn ba trăm năm mươi dặm, rộng bảy trăm tám mươi dặm.

Trên đảo hàng năm bị tuyết trắng bao phủ, từ trên cao nhìn xuống, giống như một con cự mãng màu trắng đang nằm trên mặt biển.Thạch Phách có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, toạ trấn Băng mãng đảo.

Băng viên tộc có mười tộc nhân Nguyên Anh kỳ, thực lực của Thạch Phách có thể xếp vào ba người đứng đầu.Ngoại trừ Thạch Phách, trên đảo còn có mấy chục tộc nhân Kim Đan kỳ.Một toà cung điện được xây toàn bộ bằng tinh thạch màu trắng, một giạn mật thất.Thạch Phách ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trước người có một lò luyện đan cao màu trắng.

Một đoàn hoả diễm màu tuyết trắng bao vây lấy lò luyện đan, bên trong tràn ngập một cỗ dược hương kỳ dị.Hơn nửa khắc chung sau, Thạch Phách biến đổi pháp quyết, hoả diễm bị dập tắt.

Hắn đánh vào lò luyện đan màu trắng một đạo pháp quyết, lò luyện đan bay ra năm viên thuốc màu trắng, lơ lửng giữa không trung..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi