THANH LIÊN CHI ĐỈNH


“Phành.

”Vương Trường Sinh đấm một cái ở trên thân Ưng Chủy Ngư Yêu, Ưng Chủy Ngư Yêu nhất thời bay ngược đi.

Nó chưa trụ vững thân thể, mười mấy tia chớp màu lam đã bắn nhanh đến, đánh ở trên thân nó.

Pháp thuật hệ lôi được xưng pháp thuật lực phá hoại mạnh nhất, Ưng Chủy Ngư Yêu phát ra một tiếng kêu thảm thiết, nó tựa như ý thức được Vương Trường Sinh không dễ chọc, quay đầu bỏ chạy.

Vương Trường Sinh đang muốn công kích Ưng Chủy Ngư Yêu bậc ba, hơn trăm con Ưng Chủy Ngư Yêu lao tới.

Hắn nhíu mày, bắt pháp quyết, Kim Cương Trạc một hóa trăm, đánh về phía Ưng Chủy Ngư Yêu đang lao tới.

Lũ Ưng Chủy Ngư Yêu này cao nhất chỉ là bậc hai thượng phẩm, tự nhiên không phải đối thủ của Vương Trường Sinh, chúng nó phát ra một đợt tiếng kêu thảm thiết, từ trên cao rơi xuống, rơi vào trong nước biển.

Nhân cơ hội này, Ưng Chủy Ngư Yêu bậc ba cũng chạy xa, ở ngoài mười mấy dặm, lấy độn tốc của Vương Trường Sinh, rất khó đuổi kịp nó.

Đúng lúc này, một tiếng nam tử gầm lên: “Nghiệt súc, chớ đi.

”Vừa dứt lời, vài tiếng xé gió chói tai vang lên, ba dải cầu vồng màu xanh từ phía chân trời nơi xa bay tới, lao thẳng về phía Ưng Chủy Ngư Yêu, tốc độ cầu vồng màu xanh so với tốc độ của Ưng Chủy Ngư Yêu còn nhanh hơn vài phần.


Vương Trường Sinh nhíu mày, bay trở về bên người Uông Như Yên, thu hồi Kim Cương Trạc, chưa áp dụng động tác khác.

Thần thức của hắn cảm ứng được, một người tu tiên Kết Đan tầng ba nhanh chóng bay về phía nơi này, tốc độ cực nhanh.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một dải cầu vồng màu xanh xuyên thủng thân thể Ưng Chủy Ngư Yêu, Ưng Chủy Ngư Yêu từ trên cao rơi xuống, rơi vào trong biển.

Nó cũng chưa chết đi, sau khi ngoài thân bốc lên một đợt hào quang màu lam, nhanh chóng lặn xuống biển, biến mất không dấu vết.

Lúc này, sáu người bọn Diệp Lãng còn chưa chạy xa, cảm nhận được khí tức cường đại Vương Trường Sinh tản mát ra, sắc mặt sáu người bọn họ biến đổi hẳn, trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ được, Vương Trường Sinh lại là một tu sĩ Kết Đan, còn đi theo bọn họ một năm.

Một dải cầu vồng màu xanh xuất hiện ở phía chân trời, không đến năm hơi thở, cầu vồng màu xanh đã ngừng lại, là một nam tử trung niên cao cao gầy gầy.

Nam tử trung niên tướng mạo nho nhã, mặc nho sam màu xanh, trên quần áo có một hình lầu các màu xanh.

Thiếu nữ váy xanh nhìn thấy nam tử trung niên, mặt lộ vẻ vui mừng, nhanh chóng bay về phía nam tử trung niên.

Nàng cười ngọt ngào với nam tử trung niên, nói: “Cha, cha nếu muộn một bước nữa, con gái đã không gặp được cha rồi.

”Nam tử trung niên trừng mắt nhìn nàng một cái, không chút khách khí nói: “Con còn không biết xấu hổ nói, nếu không phải vị đạo hữu này ra tay cứu giúp, con đã sớm mất mạng, còn không mau nói lời cảm tạ vị đạo hữu này?”Trên thực tế, cho dù Vương Trường Sinh không phải tu sĩ Kết Đan, có đám người Vương Trường Sinh ngăn cản Ưng Chủy Ngư Yêu, nàng có đủ thời gian chạy trốn, nhưng như vậy, nàng tương đương mạo phạm Vương Trường Sinh.

Thiếu nữ váy xanh vội vàng cúi người hành lễ với Vương Trường Sinh, trên mặt đầy áy náy nói: “Vãn bối Trần Duyệt đa tạ ân cứu mạng của tiền bối.

”“Cứu mạng chưa nói tới, cho dù tại hạ không ra tay, lệnh thiên kim cũng sẽ không sao.

”Vương Trường Sinh giọng điệu bình thản.

Nam tử trung niên ngượng ngùng cười, đảo tròng mắt, cười nói: “Tại hạ Mộc Long các các chủ Trần Nhất Long, mặc kệ nói như thế nào, đạo hữu đối với tiểu nữ cũng có ân cứu mạng, tổng đàn Mộc Long các chúng ta ngay tại phụ cận, đạo hữu nếu không chê, đến Mộc Long các chúng ta uống một chén trà.

”“Mộc Long các!”Diệp Lãng từng đề cập Mộc Long các, Mộc Long các là một môn phái nhỏ, do một đôi vợ chồng Kết Đan kỳ thành lập, Trần Nhất Long chỉ là Kết Đan tầng ba, nghĩ hẳn đạo lữ của Trần Nhất Long tu vi sẽ không cao đến đâu.

Vương Trường Sinh hơi cân nhắc, đáp ứng.

Hắn và Diệp Lãng ở hải vực San Hô vòng vo một năm, thứ nên học được, cũng học được tương đối rồi, vừa khéo gặp dịp cứu con gái Trần Nhất Long, xem như kết thiện duyên.

Mộc Long các tuy nói là môn phái nhỏ, đó là so với môn phái tu tiên khác của Nam Hải mà nói, hai tu sĩ Kết Đan cũng không yếu nữa.


Hắn nhìn về phía đám người Diệp Lãng, nói: “Diệp tiểu hữu, các ngươi đã dạy lão phu không ít thứ, ngày sau có duyên gặp lại.

”Vương Trường Sinh sau khi Kết Đan, đối với người ngoài, không thể tự xưng ta, bổn tọa tựa như quá cuồng vọng, lão phu cái xưng hô này khá đại chúng.

“Không dám, có thể cùng nhau săn giết yêu thú với Vương tiền bối, đây là phúc của chúng ta.

”“Được rồi, các ngươi đi đi!”Sáu người bọn Diệp Lãng thở phào nhẹ nhõm một hơi, bay về phía xa.

Sáu người bọn Diệp Lãng đi rồi, vợ chồng Vương Trường Sinh đi theo cha con Trần Nhất Long bay về nơi xa.

Ba ngày sau, bọn họ dừng ở trên không một hòn đảo ngoại hình giống một con cua.

Trên đảo một mảng cảnh tượng xanh um tươi tốt, có thể nhìn thấy không ít kiến trúc, còn có thể nhìn thấy không ít bóng người đi lại.

Thần thức Vương Trường Sinh nhanh chóng lướt qua cả hòn đảo, nhưng khi thần thức hắn tới gần một tòa cung điện màu xanh cao mười mấy trượng, đã bị cản lại.

“Vương đạo hữu, mời theo Trần mỗ.

”Trần Nhất Long làm một cái động tác mời, hạ xuống phía dưới, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau một cái, gật gật đầu với nhau, hạ xuống theo.

Không qua bao lâu, bọn họ đáp xuống bên trong một tòa đình viện rất khác biệt.

Trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao hai tầng, bên cạnh trồng một ít linh trúc, còn có một ao nhỏ.

“Vương đạo hữu, ngươi đã cứu tiểu nữ, cứ ở trên đảo vài ngày, để Trần mỗ tận tình địa chủ, chỗ này như thế nào? Ngươi nếu không hài lòng, ta có thể đổi cho ngươi một chỗ khác.


”Trần Nhất Long nhiệt tình nói.

“Nơi này rất tốt, cứ nơi này đi!”“Duyệt Nhi, bảo người ta làm một ít đồ ăn tới đây, ta uống với Vương đạo hữu mấy chén.

”Trần Nhất Long phân phó Trần Duyệt.

Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, nói “Trần đạo hữu, không cần, Vương mỗ không có hứng thú đối với ăn uống.

”“Vương tiền bối, trà Hắc Hoa của Mộc Long các chúng ta rất có danh tiếng, ngài thật không dễ gì đến Mộc Long các chúng ta một chuyến, không nếm thử thì quá đáng tiếc.

”Trần Duyệt cười ngọt ngào, nhiệt tình nói.

“Vậy phiền Trần tiểu hữu, pha một ấm Hắc Hoa trà.

”Trần Duyệt vâng dạ, lui xuống.

Trần Nhất Long bắt đầu nói chuyện phiếm với Vương Trường Sinh, hắn nói bóng nói gió lai lịch Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh cũng chưa trả lời, hàm hồ lướt qua.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi