THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh xuất hiện ở trong một căn nhà yên tĩnh, nơi này là chỗ ở của Vương Thu Hâm, nhưng bây giờ thuộc sở hữu của Vương Trường Sinh.“Từ giờ trở đi, chưa có ta phân phó, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào nơi này.”Vương Trường Sinh phân phó một tiếng, để Vương Thu Hâm lui xuống.Trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao ba tầng, bên cạnh lầu các trồng vài cây linh trúc màu xanh.Tay áo bào Vương Trường Sinh vung lên về phía lầu các màu xanh, hơn trăm cây cờ trận màu vàng bắn ra, xoay vù vù, hóa thành hơn trăm cây cờ phướn hào quang màu vàng lưu chuyển không ngừng, nhập vào phụ cận lầu các màu xanh.Bộ Thú Thổ Phong Linh Trận này là trận pháp bậc ba trung phẩm, là Diệp Lâm tự tay luyện chế, bây giờ bị Vương Trường Sinh lấy để vây khốn Diệp Lâm.Vương Trường Sinh lấy ra một tấm trận bàn màu vàng, đánh lên một đạo pháp quyết, một mảng lớn sương mù màu vàng từ lòng đất trào ra, bao phủ cả sân nhà.Vương Trường Sinh dẫn theo Diệp Lâm đi vào, trong lầu các có một tầng hầm ngầm lớn hơn hai mươi trượng.“Diệp đạo hữu, ngươi ở đây bố trí truyền tống trận đi!”Vương Trường Sinh đưa cho Diệp Lâm một túi trữ vật, phân phó.Diệp Lâm tiếp nhận túi trữ vật, lấy ra tài liệu bày trận bên trong, bắt đầu bố trí truyền tống trận, Vương Trường Sinh ở một bên giám thị.Lấy trình độ trận pháp của Diệp Lâm, bố trí một tòa truyền tống trận không tính là gì, hắn tốn một canh giờ, đã bố trí xong truyền tống trận.Đây là truyền tống trận song hướng, hai bên có thể tự do lui tới, Diệp Lâm đã bố trí ở Thanh Liên sơn trang một tòa truyền tống trận, bố trí xong một tòa truyền tống trận này, là có thể sử dụng.Bố trí xong truyền tống trận, Vương Trường Sinh thả ra một con rối thú, để con rối thú đứng ở trên truyền tống trận, để vào rãnh linh thạch trung phẩm, đánh lên một đạo pháp quyết.Một mảng lớn cột sáng màu trắng từ trên truyền tống trận sáng lên, bao phủ thân thể con rối thú.Không qua bao lâu, cột sáng màu trắng tan đi, con rối thú biến mất.Truyền tống trận chợt kịch liệt chớp lên, hào quang màu trắng lóe lên, Vương Trường Nguyệt chợt xuất hiện ở trước mặt Vương Trường Sinh.Vương Trường Nguyệt khuôn mặt mũm mĩm trẻ con, trên mặt treo nụ cười ngọt ngào, trên tay còn cầm một trái cây màu xanh đã ăn một nửa.Nàng cười ngọt ngào với Vương Trường Sinh, nói: “Ca, thành công rồi, thật sự có thể truyền tống tới đây.”“Đây là đương nhiên, truyền tống trận loại nhỏ mà thôi, nếu có đủ tài liệu, truyền tống trận cỡ lớn ta cũng có thể bố trí ra.”Diệp Lâm cười nhạt, giọng điệu tràn ngập tự tin.Vương Trường Nguyệt cắn một miếng trái cây, vẻ mặt tò mò nhìn Diệp Lâm.“Trường Nguyệt, muội đi về trước đi! Chuyện truyền tống trận, không được nói cho người khác, bản thân muội biết là được, đây là cơ mật trong tộc.”“Ca, muội biết nặng nhẹ, vậy muội đi về trước.”Vương Trường Nguyệt đáp ứng, đi đến trên truyền tống trận, đánh một đạo pháp quyết lên truyền tống trận, sau khi một mảng cột sáng màu trắng sáng lên, nàng biến mất.“Bên trong còn có tài liệu bày trận, ngươi hẳn là biết làm thế nào chứ!”Diệp Lâm cười cười, nâng bước đi về phía góc, tiếp tục bố trí trận pháp.Diệp Lâm chính là một quả bom hẹn giờ, nếu là Cửu U tông tìm tới cửa, vậy thì phiền toái rồi.


Vương Trường Sinh thật ra muốn giết Diệp Lâm, nhưng một câu của Diệp Lâm đã khiến hắn thay đổi chủ ý: “Giết ta, ba tên đó sẽ tin tưởng lời của ngươi sao? Bọn họ không tìm thấy ta, tự sẽ tìm đến ngươi, bọn họ từng thấy ngươi hai lần, tìm tới cửa là chuyện sớm hay muộn, ngươi giết ta, chẳng lẽ bọn họ sẽ bỏ qua cho ngươi? Sau lưng ngươi nếu là có mấy vị tu sĩ Nguyên Anh còn dễ nói, nếu là không có, bọn họ cũng sẽ không tha cho ngươi.”Giết Diệp Lâm, tu sĩ Kết Đan của Cửu U tông vẫn sẽ tìm tới cửa.

Diệp Lâm thi cốt vô tồn, lấy cái gì giải thích, giao ra Diệp Lâm? Vậy càng không được, nhỡ đâu Diệp Lâm cắn ngược lại một cái, nói Vương Trường Sinh biết phương pháp tu luyện công pháp trấn tông của Cửu U tông, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, người Cửu U tông cũng sẽ không tin tưởng lời của Vương Trường Sinh.Vì bảo đảm truyền thừa Cửu U tông không tiết lộ ra ngoài, người Cửu U tông chuyện gì cũng làm ra được, Vương Trường Sinh bây giờ là đũng quần dính bùn, không phải cứt cũng là cứt, hắn chỉ có thể cắn chặt, không quen biết Diệp Lâm.

Đương nhiên, hắn cần làm thêm nhiều sự chuẩn bị, tránh cho bị Cửu U tông hốt cả ổ.Diệp Lâm có chết hay không, người Cửu U tông sớm hay muộn tìm tới cửa, một tên Diệp Lâm sống, có thể cho Vương gia trợ giúp lớn hơn nữa.Ba canh giờ sau, Diệp Lâm bố trí xong trận pháp, tự giác đứng ở bên trong một màn hào quang màu vàng lớn hơn mười trượng.Vương Trường Sinh lấy ra một cái bát sứ màu lam, đổ một ít chất lỏng màu đen vào trong đó, mở mồm phun ra một mảng lớn tinh huyết, bắt pháp quyết, chất lỏng màu đen bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, hắn lấy ra một cái bình thu hồn, thả ra tinh hồn một con yêu cầm bậc ba hạ phẩm, mười ngón tay búng liên tục, đánh mấy đạo pháp quyết lên tinh hồn, tinh hồn yêu cầm xoay một cái, lóe lên nhập vào trong bát sứ.Tinh hồn yêu cầm cắn nuốt chất lỏng màu đen, hình thể phình to, lóe lên nhập vào trong cơ thể Diệp Lâm.“Ta khuyên ngươi đừng chạy trốn, nếu không ta thúc giục Diệt Hồn Cấm, mạng nhỏ của ngươi liền không bảo đảm nữa.”Vương Trường Sinh lạnh lùng nói.


Chuyến đi di chỉ Kim Dương tông, Uông Như Yên mang về một đống ngọc giản, trong đó có mấy môn cấm thuật cao cấp, Diệt Hồn Cấm chính là một loại cấm thuật trong đó.


Cấm thuật này nhằm vào thần hồn, cần tinh hồn yêu thú cấp cao làm tài liệu chính, tài liệu khác là phụ.Thuật này chịu giới hạn bởi phạm vi làm phép, nếu là Diệp Lâm nháy mắt chạy ra mấy ngàn dặm, Vương Trường Sinh cũng không có cách nào làm gì hắn, lúc này mới bố trí trận pháp bậc ba, làm hai tầng bảo hiểm.Diệp Lâm cười nhạt, nói: “Yên tâm, ta biết nặng nhẹ, lấy tu vi Trúc Cơ kỳ của ta chạy ra, chỉ là tự tìm đường chết.”“Hy vọng thế! Ngươi thành thật ở lại nơi này đi.”Vương Trường Sinh dặn dò một tiếng, lấy ra một tấm trận bàn màu vàng, đánh lên một đạo pháp quyết.Vô số phù văn màu vàng sáng lên, hóa thành một màn hào quang màu vàng nhạt, bao phủ Diệp Lâm ở bên trong..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi