THANH LIÊN CHI ĐỈNH


Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh có chút động lòng, nhưng hắn không có kẻ thù nào, tùy tiện tìm cái thế lực gánh tội, không khỏi quá đáng tiếc.“Thật ra ta ngay từ đầu là tính đối phó Bách Thú tông hoặc Ngự Linh môn, nhưng cách Vương gia các ngươi quá gần, chưa chắc có thể đánh tan sự hoài nghi của Cửu U tông.

Nam Hải thì khác, ta ở Đông Hoang bị người của Cửu U tông phát hiện, chạy đến Nam Hải hợp tình hợp lý, có thể mượn tay Cửu U tông, trừ bỏ một đại địch, chỉ là thời gian tương đối dài, chỉ sợ cần tới trăm năm, tài liệu ảo thuật bậc một bậc hai, vẫn là tương đối dễ tìm được, bậc ba trở lên thì khó khăn, như vậy rất dễ dàng bị Cửu U tông phát hiện.”Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, nói: “Việc này không vội, bây giờ quan trọng nhất là chữa khỏi thương thế của ngươi.


Tu vi của ngươi, thật sự không thể khôi phục?”Nếu Diệp Lâm có thể khôi phục tu vi, Vương gia phát triển sẽ càng tốt hơn.Diệp Lâm cười khổ một trận, nói: “Ngươi nếu có thể mời đến tu sĩ Hóa Thần hoặc Thượng Quan Vi, có lẽ có thể khôi phục tu vi của ta, ngươi có tấm lòng này là đủ rồi.

Ta rất thích cuộc sống bây giờ, nhìn Hải Đường lớn lên từng ngày, nếu có thể nhìn thấy nó lập gia đình, vậy càng tốt.”...Nói tới đây, trên mặt hắn lộ ra vẻ khát khao.Hắn bây giờ cả đầu óc đều là vợ con, chỉ cần Vương Trường Nguyệt cùng tỷ đệ Diệp Hải Đường bình an, Diệp Lâm đã thỏa mãn.Thượng Quan Vi thực lực quá mạnh, hắn không cho rằng Vương gia có thực lực giúp hắn báo thù, ân oán của một thế hệ trước, không cần thiết để lại cho thế hệ tiếp theo, hắn không hy vọng Diệp Hải Đường sống vì báo thù.Làm cha mẹ, chỉ hy vọng con cái bình an khỏe mạnh, tiếp theo mới là thành rồng thành phượng.Đột nhiên, bé trai trong lòng Diệp Lâm khóc toáng lên.“Không ổn, Ngọc Đồng đói rồi.

Đại cữu ca, ngươi tự tiện, ta cần đi tìm Trường Nguyệt.”Diệp Lâm nói một tiếng với Vương Trường Sinh, nhanh chóng đi vào trong phòng.Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi, lấy ra la bàn đưa tin, đánh vào một đạo pháp quyết.“Thu Phong, còn chưa có tin tức của Băng Băng sao?”“Cửu thúc công, tạm thời còn chưa có, thất bá dẫn theo một đám tộc nhân tới đây rồi.”Đôi mắt Vương Trường Sinh sáng ngời, phân phó: “Thanh Sơn đến rồi? Bảo hắn đi chỗ ở của ta, ta có việc nói với hắn.”Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh ở chỗ ở gặp được Vương Thanh Sơn.Vương Thanh Sơn đã tiến vào Trúc Cơ tầng chín, Vương Trường Sinh rất vui vẻ.“Quá tốt rồi, Thanh Sơn, ta còn tưởng cháu chỉ có Trúc Cơ tầng tám!”Vương Thanh Sơn lắc lắc đầu, khiêm tốn nói: “May có sư phụ chỉ điểm, nếu không cháu còn cần hơn mười năm mới có thể đi đến một bước này.”Vương Trường Sinh hài lòng gật gật đầu, không kiêu không vội, như vậy mới đúng.

Hắn hỏi về tình huống trong tộc, đặc biệt tình huống của Vương Thanh Kỳ.Nếu có một vị luyện đan sư bậc ba, Vương Trường Sinh cũng không cần tìm Tô Băng Băng.Vương Thanh Sơn trả lời theo sự thật.


Biết được Vương Thanh Kỳ đang dạy tộc nhân luyện đan, Vương Trường Sinh chau mày, không chút khách khí khiển trách: “Hồ đồ, Thanh Khải quá hồ đồ rồi, nếu ta nhớ không lầm, mười mấy năm trước, Thanh Kỳ đã là Trúc Cơ tầng sáu, nó bây giờ vẫn là Trúc Cơ tầng sáu, khẳng định là gặp bình cảnh, Thanh Khải còn để nó dạy tộc nhân luyện đan, trong tộc cũng không phải nhất định cần có Thanh Kỳ, tu sĩ Trúc Cơ nên trọng chất lượng mà không phải số lượng.”Vương Thanh Khải mười năm qua vận chuyển không ít tu sĩ Trúc Cơ đi hải vực San Hô, có thể gánh vác trọng trách không có mấy ai, tu vi cơ bản dựa vào đan dược tích lũy lên, chỉ được cái mã ngoài.“Cửu thúc, mấy năm qua tộc nhân Trúc Cơ quả thật không được tốt lắm, nhưng gia chủ cũng không có cách nào, địa bàn Ngụy quốc cùng Đào Sơn, đóng quân phường thị, áp tải hàng hóa, đều cần tu sĩ Trúc Cơ, không có lượng lớn tu sĩ Trúc Cơ, căn bản không thể thực hiện được.”Vương Thanh Sơn biện hộ cho Vương Thanh Khải.

Bình tĩnh mà xem xét, Vương Thanh Khải vẫn là rất có năng lực, Vương gia càng lúc càng lớn, chỉ riêng địa bàn Ngụy quốc, ít nhất đã cần mười tu sĩ Trúc Cơ, Đào Sơn cần mười lăm người, cộng lại đã hai mươi lăm tu sĩ Trúc Cơ.Vương Thanh Sơn lần này dẫn đội đến Nam Hải.

Hắn ở trên đường quan sát một phen tộc nhân đi theo, không có mấy hạt giống tốt, cũng chỉ để bày vẽ.Vương gia khá nhiều chế khôi sư, tu sĩ Trúc Cơ hầu như mỗi người một con rối bậc hai.


Sau khi tiến vào Trúc Cơ kỳ, tu sĩ Trúc Cơ có thể khống chế thêm mấy con rối thú bậc hai, rất nhanh có thể hình thành sức chiến đấu.Ở trong mắt Vương Thanh Sơn, tộc nhân Trúc Cơ mấy năm qua trông được không dùng được, mấy người Vương Thanh Thuân, Vương Thanh Linh, Vương Thu Linh tương đối không tệ, nhưng bọn họ vì giúp Vương Minh Nhân tìm kiếm tà tu, không thoát thân được.“Công là công, tội là tội, mặc kệ nói như thế nào, việc này Thanh Khải làm không đúng, lập tức phái người về Đông Hoang một chuyến, bảo Thanh Kỳ đến Nam Hải, còn có Thanh Thuân cùng Thanh Linh, truy bắt tà tu có thể giao cho người khác đi làm, bảo bọn họ cũng đến Nam Hải.”Nói thật, Vương Trường Sinh có chút bất mãn đối với Vương Minh Nhân, truy bắt tà tu vốn đã không phải một nhiệm vụ dễ dàng, cần tiêu phí lượng lớn thời gian, đám người Vương Thanh Linh giúp Vương Minh Nhân truy bắt tà tu hơn hai mươi năm, khẳng định chậm trễ tu luyện.Vương Minh Nhân muốn trở thành Thái Nhất ngũ kiệt, Vương Trường Sinh đồng ý, nhưng phương thức của Vương Minh Nhân, Vương Trường Sinh không tán đồng.

Tốn hơn hai mươi năm, chỉ tìm được năm tên tà tu Trúc Cơ kỳ, nếu Vương Minh Nhân biết tung tích tà tu, mời gia tộc hỗ trợ truy bắt, vậy không nói, nhưng tiêu hao kéo dài như vậy, khẳng định sẽ ảnh hưởng Vương Thanh Linh cùng Vương Thanh Thuân tu luyện.Biển người mờ mịt, một dúm người đó của Vương gia căn bản không đủ, Vương Minh Nhân chọn sai phương thức rồi.Ngoài ra, giọng điệu Vương Minh Nhân nói chuyện, Vương Trường Sinh cũng không quá thích, hắn nói chuyện với Vương Trường Sinh, mang theo giọng điệu trưởng bối..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi