THÁNH VƯƠNG

Đả tự: trongkimtrn

"Cái tên Dương Kỳ này kiếm thuật rất lợi hại, lúc đầu không ai nhận ra thế nhưng càng về sau hắn càng biểu hiện lợi hại, cho dù đội phó với bất kỳ cao thủ nào cũng chỉ cần một kiếm, không ai có thể khiên hắn xuât kiếm thứ 2."

Trưởng lão của bốn đại học viện và chưởng giáo của một số môn phái đã bắt đầu quan tâm tới Dương Kỳ, trong lòng họ giật mình không ngớt, không ai còn dám phủ nhận Dương Kỳ là một thiên tài, đối với trình độ kiếm đạo đã đăng phong tạo cực, thành tựu kiếm thuật không chê vào đầu được, ếm thuật không còn sơ hở.

"Cứ nhìn đi, đối thủ tiếp theo của hắn là Phi Thiên Chiến Vương Viên Côn. Cái tên Viên Côn này cũng là một thiên tài của học viện Thiên Vị đây, năm đó hắn chính là người giêt lâm hải thâtác, lây được tàn quyên Vạn Ác Kinh?"

"Phi Thiên Chiến Vương Viên Côn này là cao thủ Đoạt Mệnh lần thứ 8, đúng là rất tốt."

"Hắn là người có khả năng ngăn cản bước tiến của Dương Kỳ, chắc Dương Kỳ sẽ dừng lại ở đây thôi."

Không riêng gì một số đại trưởng lão truyền kỳ, thậm chí các thế lực khác trong bôn đại học viện cũng bắt đầu quan tâm.

ội luận võ lần này đã tiến hành được một ngày đêm một đêm, trải qua hơn u, đa sô đệ tử đã bị loại, có đệ tử đã tử vong, trọng thương coi là như may mắn.

Số người còn lại hiện giờ đều là đệ tử hạch tâm, mỗi người đều mang tuyệt kỳ, gặp nhiều kỳ ngộ, thực lực cường đại có thể vượt cấp khiêu chiến.

Dương Kỳ kinh ngạc phát hiện, Vân Hải Lam cũng ở trong số người này. Vân Hải Lam chiến đấu với người khác rất ung dung, trên người nàng ta tỏa ra

10 cái bóng, sau đó lại hợp nhất, tạo nên một cái đại trận huyền diệu, vây đối thủ ở trong đó, không lâu sau thì người ở bên trong nhận thua.

Tới bây giờ Vân Hải Lam chưa thua trận nào, đương nhiên đại hội luận vồ áp dụng quy chê đầu loại, thua một trận là bị nôc ao, không có cơ hội cho lần sau.

"Sớm muộn gì mình cũng gặp Vân Hải Lam, đúng là hưng phấn. Dương Kỳ biết, đại hội luận võ sẽ đi tới cuối cùng, cơ hội gặp Vân Hải Lam của hắn càng lớn, đến lúc đó trực tiếp hạ sát thủ, một kiếm diệt đối phương.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì một vòng chiến đấu mới đã bắt đầu.

Hắn nhảy vào trong sân, lần này hắn gặp một gương mặt quen thuộc, Phi Thiên Chiến Vương Viên Côn. Ba tháng trước, người này tới uy hiếp hắn gia nhập Quân Tử hội nhưng không được, hiện giờ lại có gặp đụng nhau trên đại hội luận võ.

"Hừ!"

Viên Côn vừa nhìn thấy Dương Kỳ, đầu tiên là hừ lạnh một tiếng, sau đó trên mặt hiện lên sự dữ tợn:

"Hóa ra là ngươi, Dương Kỳ, ngươi cuối cùng cũng rơi vào trong tay ta. Trước kia ta bảo ngươi gia nhập Quân Tử hội, ngươi tìm mọi cách chối từ, bây giờ thì thế nào? Có cảm thấy lưới trời tuy thưa mà khó lọt không?"

"Lưới trời tuy thưa mà khó lọt?"

Dương Kỳ cảm thấy vô cùng buồi cười:

"Viên Côn, ngươi có thể tấn chức đạt tới Đoạt Mệnh lần 8? Ba tháng mà ngươi có thể tăng tiến với trình độ này đúng là khá nhanh, rất tốt."

"Hãy bớt nói nhiều đi."

Phi Thiên Chiên Vương Viên Côn chợt nói:

"Tiểu tử, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội gia nhập Quân Tử hội chúng ta, bằng không hôm nay ta sẽ không bỏ qua ngươi, ngươi muốn toàn thân trở ra ư, đâu có dễ dàng như vậy, ta. ít nhất... cũng sẽ phế khí công của ngươi, khiến cho ngươi cả đời không thể vận dụng chân khí."

"Khẩu khí thật lớn." Dương Kỳ thân nhiên nói.

"Ta có thực lực này, nhưng chắc ngươi chưa biết cái tên Phi Thiên Chiến Vương nó có ý nghĩa như thế nào."

Sát khí trên người Viên Côn tỏa ra xung quanh:

"Ta thậm chí có thể giết ngươi, giết ngươi trên đại hội không một ai dám ý kiến, ta đếm ba tiếng, sau tiếng thứ 3 mà ngươi không gia nhập Quân Tử hội thì ngươi sẽ biến thành một xác chết."

Hắn không đợi Dương Kỳ trả lời đã bắt đầu đếm.

"Một!" "Hai"

"Ba!"

Ngay khi hắn nói xong tiêng thứ 3 thì Dương Kỳ đột nhiên nói:

"Một kiếm!"

"Cái gì?"

Phi Thiên Chiến Vương Viên Côn còn chưa biết Dương Kỳ đang nói cái gì, sắc mặt trầm xuống: "Ngươi đang nói cái gì?"

"Ta đang nói, đánh bại ngươi cũng chỉ cần một kiếm!" Thân hình Dương Kỳ đột nhiên trở nên cao to uy mãnh, khí thế bức người:

"Viên Côn, ta dùng một kiểm này cảnh cáo ngươi. Ngươi đừng nện có chủ ý gì ép ta gia nhập Quân Tử hội, ta không phải người ngươi có thể sai khiên."

"Tiểu từ? Ngươi quá cuồng vọng." Viên Côn đã hoàn toàn nổi giận!

Hắn đột nhiên nổi nóng:

"Phi Thiên Chiên Pháp, Phá Diệt Đại Không!"

Ảm ầm, khí tức trên người hắn tuôn ra như Ma thần, mỗi một luồng khí tức có thể chèn ép bách thú, hàng phục ma đầu. Khí công của hắn gần như vương giả, so với cao thủ Đoạt Mệnh lần 9 còn mạnh hơn, vượt qua cả Hàn Ly lão tổ!

Dù sao, Hàn Ly lão tổ cũng chỉ là một tán nhân, mà Phi Thiên Chiến Vương Viên Côn này là tuyệt thể thiên tài, đà từng dùng tu vi Đoạt Mệnh lân 4 đánh chêt lâm hải thât ác có tu vi Đoạt Mệnh lần 7, không chỉ vượt câp khiêu chiên, hơn nữa còn lấy một địch bảy.

Tới lúc này hắn đã cường đại hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Lần này nén giận xuất thủ, có thể nói là gió nổi mây phun, nhật nguyệtảm đạm.

Thế nhưng, khi khí thế của hắn đã lên tới đỉnh phong, trong lúc hung hãn xuất thủ thì Dương Kỳ cũng xuât thủ!

Dương Kỳ không làm một động tác gì, thế nhưng thân hình của hắn thì tiêu thât, chỉ có một luông kiếm quang hiện lên.

Đạo kiếm quang này vô cùng huy hoàng, khí tức không phải sắc bén, mà là thuần khiêt, rất chính trực.

Kiếm quang thẳng tắp, không thẹn với lương tâm.

Một đạo kiếm quang không khiến cho người khác cảm thấy sắc bén, mạnh mẽ, mà là chính trực, nhiệt huyêt, vĩ đại, hùng vì, bao la hùng tráng, giông như thân linh, giông như thiền uy, trông không giông tồn tại nhưng lại là chân thực.

Đây là một kiếm do Dương Kỳ đột nhiên xuất thủ.

Dưới một kiếm này tất cảậm mưu, sát khí đều tan rã, giống như gió xuân mênh mông thôi ngang qua mặt đất, hòa tan băng tuyêt, giông như đạo lý của thánh nhân giáo hóa thiên hạ, lây đức vạn dân, giông như hoàng giả hiệu lệnh thiên hạ, mạnh mẽ oai nghiêm.

Một kiểm này gần như đã đạt tới thánh đạo, nội thánh mà ngoài vương.

Khi kiếm này xuất hiện, một làn kiếm quang óng anh như sao băng xuyên qua bâu trời, không hoa mỹ, thê nhưng lại ảo diệu tới tuyệt đỉnh.

Kiếm quang lóe lên chỉ trong một hơi thở. Chỉ một nháy mắt mà như vạn năm đà trồi qua.

Bụp! Lúc kiếm quang qua đi, trên người Viên Côn xuất hiện vô số vết máu, sau đó

quần áo trên người hắn nổ tụng, trở thành một người trân như nhộng, đầu, ngực, thậm chí tiểu phúc (JJ) của hắn cũng xuât hiện những vêt máu khá sâu.

Chân khí của toàn thân của hắn bị một kiếm đánh tan, tóc trên đầu mất đi một nửa, chỉ còn lại một cái đầu trọc, vôn hắn là một nhân vật anh tuần, nay trở nên vô cùng buôn cười.

Cuối cùng, lệnh bài trên người hắn nổ tung.

Dương Kỳ chậm rãi nói:

"Một kiếm này ta chỉ muốn dạy cho ngươi một bài học, Viên Côn, không nên có ý định với người khác, đừng dùng nó đôi phó với huynh đệ của ta, đôi phó gia tộc của huynh đệ ta, bằng không ta lúc nào cũng có thể lấy tính mạng của ngươi, ngươi không còn cách ngăn cản ta được đâu."

Sau khi nói xong, hắn bước ra khỏi lôi đài.

Sau khi hắn rời khỏi lôi đài, mọi người đều bị chấn kinh, một kiếm kinh diễm này của hắn đúng là không thể tưởng tượng nổi, cho dù một số cường giả Đoạt Mệnh lần 9 cũng kích động:

"Ta có thể đỡ được một kiếm này hay không?"

"Một kiếm này thật là lợi hại, kiếm ý, kiếm khí, kiếm thế, kiếm chiêu, kiếm thần... đều đạt tới cảnh giới quỷ thần khó lường, giống như chư thiên chúng thần rao giảng Thánh Kinh, giáo hóa vạn dân, đường đường chính chính, không chê vào đâu được, không gì không thể phá, nó là một đại thế."

"Một chiêu, chỉ một chiêu vô cùng đơn giản, vậy mà Phi Thiên Chiến Vương Viên Côn đã bị đánh bại, Viên Côn là một tuyệt thế thiên tài đây."

"Viên Côn năm đó đánh chết lâm hải thất ác, uy mậnh bực nào, vậy mà bây giờ lại thất bại, rốt cuộc là đối thủ quá cường đại, hay là hắn quá yếu?"

"Viên Côn không phái quá yếu, mà là đối thủ quá mạnh mẽ."

Tại một khu vực trong chiến trường trung ương, một số thành viên của Thái Tử hội cũng quan sát một kiếm kia của Dương Kỳ.

Tạ Phong ánh mắt lóe lên một cái, nhìn Vân Hải Lam ở bên cạnh nói:

"Lợi hại, một kiếm này đúng là lợi hại, kiếm và thần hợp, người cùng trời hòa hợp, một kiếm làm chủ vạn pháp, một kiếm phá tan mọi loại chân khí, một tay có thể đè ép quần hùng, đây là một trong những đối thủ cường đại nhất của ta."

"Có thật như vậy không?" Vân Hải Lam chăm chú nhìn Dương Kỳ, trong lòng nàng ta khiêp sợ vạn phần, ngàn vạn lần ngờ rằng Dương Kỳ có thể mạnh tới trình độ này.

Vốn nàng ta cho rằng Dương Kỳ chỉ có tu vi Đoạt Mệnh lần 6, thế nhưng hiện giờ thắng liên một mạnh, ngay cả cao thủ Đoạt Mệnh lần 9 cũng coi hắn là đôi thủ thực sự.

"Tiểu tử này rốt cuộc đà chiếm được kỳ ngộ gì? Một năm trước hắn chỉ là một tên phê vật, vậy mà bây giờ tiện triện quá nhanh." Vân Hải Lam vô cùng muôn biêt bí mật của Dương Kỳ.

Dương Kỳ là ai nàng vô cùng hiểu rõ, nhưng từ Sau khi nàng ta lừa dối hắn, Dương Kỳ đã băt đầu thay đôi, cho dù một tuyệt thể thiên tài cũng khó mà theo kip.

Quan trọng là hắn chiếm được kỳ ngộ gì? Vân Hải Lam vô cùng muốn biết.

Rất nhiều cao thủ của học viện cũng khiếp sợ, trên đài cao, có nhiều đại trưởng lào cảnh giới Truyền Kỳ cũng bị một kiếm này làm cho kinh ngạc.

"Một kiếm này khí thế thật mạnh, không phải cảnh giới Đoạt Mệnh mà cũng có thê thi triển ra được sao."

"Chỉ bằng một kiếm này cũng đủ để chứng minh, hắn có thể chống lại cường giả chính lần Đoạt Mệnh, lần đánh cược này vô cùng nguy hiểm."

Phong Vân nhị tổ, sắc mặt hết sức khó coi, bọn họ không ngờ rằng Dương Kỳ lại có thể thi triển ra một kiếm kinh diễm như vậy, hoa mỳ loá mắt, ẩn chứa kiếm ý vô thượng, giống như một kiếm đạo tông Sư đã khổ tu mấy trăm năm, là một kỳ tài kiếm đạo.

"Dương Kỳ này chính là huynh đệ kết bái của Hỏa Thanh Tuyền con ta? Hỏa Thanh Tuyền khen người này không dứt lời, đúng thật là lợi hại."

Giáo chủ Bái Hỏa thần giáo mặc trường bào màu lửa, thân hình như một ngọn lửa, hắn giống như hóa thân của lữa, im lặng ngồi trên đài cao quan sát Dương Kỳ.

Thực lực của hắn cường đại hơn một số đại trưởng lậo Truyền Kỳ, hắn bị dừng lại ở Truyền Kỳ đỉnh phong đã lâu, mà cũng phải âm thầm gật đầu với Dương Kỳ.

Ngoài ra còn có một người giống như nho sinh, là một cường giả rất có trí thức, mặt như ngọc, đầu đội ngọc quan, hắn cũng đang nhìn Dương Kỳ.

"Con của ta quả nhiên đã kết bái được một vị huynh đệ tốt, thành Yến Đô chỉ là địa phương nhỏ sao có thể xuât hiện một nhân vật kiều này?" Người này chính là môn chủ Xuân Thu môn!

Hắn là một cao thủ rất mạnh, một mình chiếm một buầ trời, môn phái của hắn cũng tiên sát với các học viện.

Dương Kỳ và Hỏa Thanh Tuyền – con của giáo chủ Bái Hỏa thần giáo, còn là huynh đệ của Lữ Vong Tiên – người con thứ 9 của môn chủ Xuân Thu môn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi