THÁNH VƯƠNG

Một chưởng nhẹ nhàng xuất ra, Trần Thanh – thanh niên tài tuấn kiệt xuất của Trần gia cùng thuộc hạ tôi tớ toàn bộ đều bị đánh bay, cỗ kiệu hoa lệ cũng bị đạp nát.

Dương Kỳ nhìn đám người rơi xuống mặt đất, phủi đi tro bụi trên quần áo: “Phế vật, cũng dám ở trước mặt ta kiêu ngạo. Thanh niên tài tuấn của Trần gia lần này đến tham gia yến hội, ta xem đều là phế vật cả.”

Bá đạo cường thế, nếu không có người bên cạnh, chính vào giờ khắc này Dương Kỳ đã dốc hết toàn lực.

Mấy ngày qua, Dương gia đã tan hoang, thất thế tại Yên Đô thành đã được truyền bá rộng rãi, rất nhiều thương gia tại trên phương diện làm ăn thường hay lui tới đều dồn dập ném đá xuống giếng, việc làm ăn của đại ca Dương Vân Trùng cùng nhị ca Dương Hóa Long đều gặp trở ngại rất lớn.

Hiện tại, sở dĩ Dương Kỳ bá đạo như vậy, cường thế như vậy chính vì muốn tạo dựng một hình tượng ở Yên Đô thành, muốn cho mọi người biết Dương gia không có ngã xuống, hơn nữa còn tràn đầy sinh mệnh.

Hắn tin tưởng hành vi lần này của mình chỉ chốc lát sau liền có thể truyền đi khắp toàn thành. Chuyện làm ăn của Dương gia về sau cũng sẽ vì việc này mà thay đổi.

“Đánh bại? Thanh niên tài tuấn của Trần gia cư nhiên một chiêu đã bị đánh bại rồi? Hoặc là nửa chiêu? Chân khí thật mạnh a? tu vi hiện giờ của Dương Kỳ đã đạt tới trình độ gì? Người muốn cách không đả thương, tối thiểu cũng đạt tới tầng năm “Bạo Khí” cảnh.”

“Ta cũng không thấy rõ tu vi của hắn rốt cuộc đến cấp bậc gì? Vừa nhìn hắn vung tay lên giống như có chưởng ấn đánh ra, Trần Thanh cùng bọn tôi tớ đã biến thành cái bộ dạng này, người của Trần gia tuyệt đối sẽ không vì hắn từ bỏ ý đồ, lần này người của Trần gia tới đây không chỉ có một gã thanh niên tài tuấn là Trần Thanh này thôi đâu”

“Chúng ta tọa sơn xem hổ đấu đi. Xem ra, Dương Kỳ hiện tại chẳng những đã khôi phục võ công, thậm chí còn rất mạnh.”

Một màn này, mới đầu làm cho mọi người khiếp sợ, nhưng dần dần một ít thanh niên tài tuấn của các thế gia đều ngưng trọng hẳn lên, thấy được Dương Kỳ có được sức lực để đối kháng với bọn hắn, vì thế đều chứa tâm tư bàng quan, nhìn hắn cùng người của Trần gia tranh đấu lẫn nhau.

“Đây là chuyện gì?”

Đúng lúc này, những người khác của Trần gia cũng dần tụ tập lại đây, một số tôi tớ vội vàng nâng Trần Thanh cùng đồng bạn của hắn dậy, trị liệu thương thế trên người, các cao thủ còn lại dùng ánh mắt giận dữ đối mặt với Dương Kỳ.

“Dương Kỳ ngươi thật to gan, lần này Thành chủ tổ chức yến tiệc, ngươi cư nhiên lại dám hạ độc thủ như vậy. Có ý định gây chuyện khiêu chiến uy nghiêm của phủ Thành chủ sao, chuẩn bị chịu trừng phạt đi.”

Một gã thanh niên tuổi chừng khoảng 25, 26 trầm ổn đi tới, mở miệng liền chụp mũ lên đầu Dương Kỳ.

“Hắn chính là đệ nhất tài tuấn trong lớp trẻ của Trần gia - Trần Diệt Tẫn. Nghe đồn, từ nhỏ hắn đã say mê võ đạo, biểu hiện ra tiềm lực cùng tư chất đều là thiên tài. Tu hành cho tới bây giờ cũng không muốn cưới vợ sinh con. Theo lời đồn đại, hắn thề rằng nếu tu luyện không tới Khí Tông cảnh tuyệt không cưới vợ. Người này tu vi đã đạt tới trình độ tầng bảy, tại Dương gia cũng chỉ có Dương Hồng Liệt mới có thể so sánh với hắn”

Gã thanh niên này vừa xuất hiện, nhất thời cao thủ chung quanh đều âm thầm hít thở khó khăn.

Trên người của hắn phát ra khí thế như cao sơn lưu thủy, hồ sâu giếng cổ, ngôn ngữ lại sắc bén, một câu liền bức bách người ta vào tuyệt lộ.

Hắn nói chuyện với Dương Kỳ, mặt thì nở nụ cười, nhưng tại trong ánh mắt sát cơ như ẩn như hiện, mỗi một câu đều đem Dương Kỳ cùng Thành chủ trở thành hai phía đối lập.

“Có ý định gây chuyện?”

Dương Kỳ lơ đãng nói: “Lần này là Trần Thanh thi triển Toàn Phong khí công, tất đối với ta bất lợi, ta cũng chỉ là phản kích mà thôi. Nếu nói là gây chuyện hẳn phải là Trần gia các ngươi gây chuyện trước tiên a.”

“Đệ đệ Trần Thanh của ta cũng chỉ lên tiếng chào hỏi ngươi mà thôi. Ngươi liền phát rồ, dùng thủ đoạn đánh lén, đem hắn đánh bị thương.”

Nụ cười trên mặt Trần Diệt Tẫn vừa thu lại, thay vào đó là khuôn mặt băng lãnh, trên người phát ra khí thế cường đại áp bức, hắn thế nhưng nói thẳng ra, Dương Kỳ mới vừa rồi là đánh lén liền che dấu đi việc tài nghệ Trần gia thật sự không bằng người khác: “Bất quá, hôm nay Thành chủ mở tiệc chiêu đãi, chúng ta thấy Yến thành chủ không so đo cùng ngươi, hiện tại chỉ cần ngươi quỳ xuống chịu nhận lỗi trước Trần gia, hơn nữa xuất ra 10 triệu (1 ngàn vạn) tụ khí đan bồi thường cho đệ đệ ta dưỡng thương, ta sẽ tha cho ngươi.”

“Khá lắm đó, quỳ xuống dập đầu nhận sai, lại còn muốn 1 ngàn vạn tụ khí đan, đây là muốn cùng với Dương gia kết thù nha. Ai cũng biết, Dương gia lần này vì bồi thường tổn thất mà táng gia bại sản, nô phó cùng thị vệ thường ngày được cung cấp tụ khí đan đều vô cùng khó khăn.”

“Đúng vậy đó, mấy ngày trước ta cư nhiên chứng kiến được Dương gia phải sử dụng tới gạo, thịt trong nhà, mà những lương thực đó đều là cho đám hạ đẳng và bần cùng nhất để ăn. Chúng ta là hào môn thế gia đều dùng tụ khí đan, xem ra chi tiêu quá lớn, Dương gia chống đỡ không nổi. Cứ tiếp tục như vậy, bọn tôi tớ Dương gia sẽ không còn một ai. Dù sao mọi người gia nhập hào môn thế gia đều là vì tụ khí đan mà”

“Lần này, Trần gia cùng Dương gia đã vạch rõ ranh giới, bất quá gần đây Dương gia có điểm khó khăn, đánh chó phải đúng lúc nó rớt xuống nước”

Có một số thanh niên tài tuấn nhìn nhìn, rồi bàn luận xôn xao.

“Như thế nào hả?”

Trần Diệt Tẫn chắp hai tay sau lưng, dương dương tự đắc, trong thần sắc lại mang theo sát khí nồng đậm: “Nếu hôm nay ngươi không quỳ xuống dập đầu nhận sai, ta không ngại tiếp tục phế đi khí công của ngươi, nhìn xem vị cô cô tại Thiên Vị học viện kia của ngươi có thể tìm linh dược giúp ngươi khôi phục lần nữa hay không.”

“Phế bỏ khí công của ta lần nữa?”

Dương Kỳ ngạc nhiên cười lớn: “Vậy, ngươi thử nhìn xem, đừng nói là ngươi, mà ngay cả gia chủ Trần gia - Trần Đại Lôi tự mình tới đây cũng không có tư cách này.”

Trần Gia gia chủ Trần Đại Lôi là cao thủ tầng tám “Hóa Khí” cảnh, uy danh đỉnh đỉnh suốt 20, 30 năm nay. Bất quá, những lời này của Dương Kỳ đều là nói lời thật, hắn sau khi đánh chết bạch Viên, thì tu vi một lần nữa tăng trưởng, chỉ có cao thủ “Khí Tông” mới có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.

Nhưng, những lời này đến tai người khác, đó chính là cuồng vọng. Rất … rất cuồng vọng, dù cho một tên thanh niên lợi hại cỡ nào đi nữa cũng không có khả năng đánh đồng cùng gia chủ, mà lời vừa nói ra, chính là chân chính khiêu khích uy nghiêm của gia chủ Trần gia, trực tiếp ảnh hưởng tới mặt mũi của tất cả cao thủ Trần gia.

Có thể vì một câu nói đó, Trần gia liền có thể gây chiến, dẫn đến chuyện hai đại gia tộc hưng động binh khí đánh nhau.

“Đáng chết.”

“Giết hắn đi, phế hắn. Hắn chán sống rồi.”

“Đây là sự sỉ nhục, dám vũ nhục gia chủ của Trần gia, bất luận kẻ nào cũng không tha cho hắn. Tên Dương Chiến là một lão súc sinh nuôi dưỡng ra một tên tiểu súc sinh.”

Người Trần gia dồn dập mắng chửi.

Hừ!

Ánh mắt Dương Kỳ nhấp nháy, thân thể mạnh mẽ rung lên, gân cốt lôi minh, ánh mắt lần lượt lướt qua đám người của Trần gia: “Vừa rồi là ai? Ai nói bậy nói bạ? Nhục mạ gia phụ ta. Mau chóng bước ra, quỳ xuống. Ta liền lưu lại mạng cho ngươi. Người của Trần gia các người đều chán sống rồi.”

Ngươi.

Nghe thấy lời này, Trần Diệt Tẫn quả thực khó coi, khuôn mặt băng lãnh trở nên dữ tợn: “Dương Kỳ, ngươi muốn chết ta sẽ thành toàn cho ngươi. Toàn Phong Long Hổ.”

Một tiếng hét vang lên, tại sau lưng Trần Diệt Tẫn bỗng xuất hiện hình thể của Phong Long Phong Hổ, Vân Tòng Long, Phong Tòng Hổ. Tại trong một sát na này, bên trong thân thể của vị thanh niên tài tuấn đệ nhất của Trần gia, tựa hồ có được sức mạnh của rồng, hổ, nhảy lên cao.

Ông

Một đạo khí lãng khổng lồ bắn tới người Dương Kỳ chỉ trong một cái chớp mắt.

Khí lãng này xé rách không khí, ầm ầm chấn động, nơi nó đi qua thì mặt đất tại nơi đó đều nứt toát ra, giống như bị đại chùy cực nặng đánh xuống vậy, nếu như nhắm thân thể con người đánh vào sẽ sinh ra dạng gì biến hóa gì đây? Chỉ sợ thân thể con người liền tứ phân ngũ liệt.

Trong thoáng chốc, khí lãng đã đánh tới trên người Dương Kỳ, nhưng không khiến cho hắn tứ phân ngũ liệt, tan xương nát thịt, mà lại giống như đánh vào chiếc chuông lớn, tiếng chuông du dương truyền ra ngoài, thân thể Dương Kỳ không có một chút sứt mẻ nào.

“Kim chung tráo thể đại khí công.”

Trần Diệt Tẫn sửng sốt.

Bá!! Dương Kỳ đã tới trước mặt hắn, tiếng va chạm vang lên, với tốc độ này ngay cả hắn đều không có cơ hội phản ứng đã lập tức bị va chạm nhau, hung hăng đánh vào hộ thể chân khí.

Ba! một thanh âm vang lên, hộ thể khí công bị dập nát, Trần Diệt Tẫn miệng phun máu tươi, lập tức ngã bịch xuống đất. “Kim chung tráo thể đại khí công’ tại trên người Dương Kỳ liền chậm rãi tán đi, một chân đạp vào đan điền khí hải của Trần Diệt Tẫn.

“Tại sao có thể như vậy, ta đã đạt tới tầng bảy cơ mà …”

Trần Diệt Tẫn giãy dụa, nhưng không có bất kỳ tác dụng nào. Chân của Dương Kỳ giống như chân voi, dẫm nát trên người khiến cho hắn không cách nào động đậy.

“Khí công tầng bảy thì rất giỏi sao?”

Dương Kỳ lạnh lùng nói: “Ta đã nói rồi, gia chủ Trần gia Trần Đại Lôi có tới đây cũng vô dụng thôi. Trước đây, người của Trần gia các ngươi muốn vũ nhục ta, muốn phế đi khí công của ta. Rất tốt, rất tốt… ta sẽ hoàn trả, phế đi khí hải của ngươi, cho ngươi cả đời này làm người thường.”

Trong lúc nói chuyện, Dương Kỳ tại trước mặt mọi người giơ chân lên định đạp xuống. Lần này, nếu quả thật chân chính đạp xuống, khẳng định Trần Diệt Tẫn võ công toàn phế, khí hải vỡ nát.

Dừng tay

Trong nháy mắt, một tiếng rống to từ cửa thành truyền lại, một người thân hình cao lớn, toàn thân cương thiết khải giáp giống như pho tượng ma quỷ xuất hiện. Hắn chính là Đại thống lĩnh vệ binh tại phủ Thành chủ vệ binh – La Hồn.

Chỉ là, gã La Hồn này đã từng phế đi khí hải đan điền của Dương Kỳ, nếu không phải bị sét đánh, hiện tại Dương Kỳ chỉ là một người tầm thường, nhận hết bao khuất nhục.

Khí công tu vi của La Hồn tại toàn bộ Yến Đô thành cũng là số một, thậm chí một ít gia chủ hào môn thế gia so với hắn đều kém hơn ít nhiều. Mà hắn có một ngoại hiệu gọi là “Thiết Giáp Ma Quỷ.”

Ý của nó là, hắn trong một năm bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông đều một thân hàn thiết khôi giáp, bất ly thân. Ngoại trừ tắm rửa ra, ngay cả lúc đi ngủ cũng mặc. Tựa hồ như đang tu luyện một loại kỳ công nào đó, mỗi lần hắn ra tay đều tàn nhẫn như ma quỷ, hắn là một tên tôi tớ trung thành của thành chủ Yến Đô thành chủ - Yến Cô Phong.

Kỳ thật, Dương Kỳ chỉ trong chớp mắt đã phát hiện ra, khi mình cùng với người của Trần gia xung đột, La Hồn ẩn núp ở trong thành kín đáo quan sát.

Hiện tại, quả nhiên tới lúc mấu chốt hắn liền hiện thân chạy ra ngăn trở.

Bất quá, nghe thấy La Hồn ngăn cản, Dương Kỳ chỉ lạnh lùng cười, cước bộ như trước vẫn đạp xuống, chính là muốn nói cho La Hồn biết, bản thân mình muốn phế đi khí hải đan điền của Trần Diệt Tẫn, xem ai có thể ngăn cản được.

“Lớn mật.”

La Hồn biến sắc, thấy Dương Kỳ thậm chí ngay cả mệnh lệnh của mình đều không nghe theo, lông mi hắn lập tức dựng thằng tắp như kiếm, trong con ngươi đều là phong mang, quét tới người nào khiến người đó không nhịn được phải né tránh ánh mắt của hắn, cảm giác đau đớn giống như dao găm cắt thịt. Đây là môn khí công khi tu luyện tới tầng tám Hóa Khí cảnh, mới sinh ra hiệu quả - “Mục kích”.

Hắn gầm lên giận dữ, âm ba tựa như nổi lên một trận cuồng phong, một chưởng đẩy về phía trước, nhất thời khí lưu mãnh liệt như cự thú hồng hoang ập tới phía sau Dương Kỳ, nhìn cũng biết là tốc độ cực nhanh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi