THÁNH VƯƠNG

Bởi vì, dạo gần đây Dương Kỳ gặp quá nhiều chuyện, vừa tu luyện lại thêm tiêu diệt Hấp Huyết mã tặc ở vùng Tây Bắc.v.v…. thế nên cho, chuyện về cô cô Dương Tố Tố của hắn, hắn cũng tí nữa quên mất tiêu.

Hiện tại tu vi của hắn tăng vọt, hơn nữa lại trở thành ngoại viện đệ tử, thân phận bất đồng, có thể tùy tiện ở trong học viện đi lại ở một số nơi, không giống như đệ tử tạp dịch chỉ có thể đi lại ở một khu quy định.

Lấy thân phận bây giờ cũng có thể đi tìm cô cô Dương Tố Tố được rồi.

Hơn nữa, hắn cũng muốn đi ra ngoài một chút, xem xem Thiên Vị học viện có cái diện mạo ra sao.

Thiên Vị học viện, phạm vi vài ngàn dặm, đình đài lầu các, tòa nhà cao ốc, vô số tháp cao tầng, thần miếu đều mọc lên như nấm, một tầng liền một tầng, một chồng liền một chồng, không biết ẩn giấu bao nhiêu huyền bí ở bên trong, Dương Kỳ cũng muốn đi thăm dò một chút.

Hơn nữa, hắn muốn nghe được tung tích của Vân Hải Lam.

Tu vi hiện tại của hắn đã đạt tới bình cảnh, trong một thời gian ngắn, không thể đột phá lực 21 đầu viện cổ cự Tượng.

Phải biết rằng, Thần Tượng Trấn Ngục Kính càng tu luyện về sau, càng khó. Phải cần một con số khổng lồ sinh mạnh tinh hoa, giống như kiểu bạo phát vậy, mà không phải đơn thuần chỉ là thức tỉnh một hay hai viên lốm đốm.

Thức tỉnh được một viên lốm đốm thì dễ như ăn kẹo, nhưng viên thứ hai liên tiếp thì xem ra cũng không dễ dàng như tưởng tượng.

Bởi đây chính là khí công cấp Thần, chỉ có Thần mới có thể tu hành, không phải là loài người có thể tu hành được.

Hít thở một hơi thật sâu, cất giới chỉ vào, Dương Kỳ đi ra khỏi gian phong của mình, thần hình chợt động, liền trực tiếp từ tầng 36 nhảy xuống.

Hắn hiện tại đang ở trên tầng 36 của tòa tháp này, mỗi một tầng là một căn phòng, hoặc có thể nói đó là một cái động phủ. Đều phân phối cho ngoại viện đệ tử ở, chẳng qua những đệ tử này bình thường đều có bè có cánh, giao tiếp với nhau có phần không quen thuộc, Dương Kỳ cũng không có hứng thú cùng bọn họ la cà chém gió mất thời gian.

Dưới tháp chính là một lâm viên (khu cây cảnh) khổng lồ, trong đó cổ thụ cao chọc trời, từng cây cầu dòng suối, các loại đình đài lầu các đều hết sức nho nhã, ở đây đệ tử tạp dịch đều tụ hai tụ ba làm công việc quyét dọn, trông chừng hoa cỏ cây cối, hoặc bón phân cho linh dược trong lâm viên.

Chuyện này, mấy tháng trước Dương Kỳ cũng đã từng làm, chẳng qua hiện tại đã trở thành ngoại viện đệ tử nên không cần làm.

Đi đi qua, một ít đệ tử tạp dịch nhìn thấy y phục trên người hắn, trước y phục còn có một chữ “Thiên” màu hoa hồng, đều không nhịn được thèm rịu nước miếng.

Y phục của đệ tử tạp dịch cũng có một chữ “Thiên”, chẳng qua nó lại là màu trắng, thể hiện là loại chân chạy việc “Bạch đinh”, địa vị thấp kém.

Cảm nhận được những ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của đệ tử tạp dịch, trong lòng Dương Kỳ thầm thở dài, quả nhiên Thiên Vị học viện quả là một nơi cấp bậc sâm nghiêm, trong đám đệ tử đều có khoảng cách cực lớn, chờ hắn trở thành đệ tử tinh anh, tu luyện tới Đoạt Mệnh cảnh, chẳng biết bọn đệ tử tạp dịch này sẽ nhìn mình bằng ánh mắt nào? Tổ tông chắc có lẽ cũng không quá =))…

Hắn đi bộ một đoạn xuyên qua khu lâm viên, lại qua thêm một con đại lộ, kiến trúc, quang cảnh các loại tháp cao, tường rào, dần dần đi đến sâu bên trong Thiên Vị học viên, chỉ sau chốc lát, liền đi tới bên ngoài khu thần miếu.

Khu thần miếu này, hết sức huy hoàng, thậm chí có thể thấy được hào quang trên đỉnh các thần miếu, coi như ban đêm cũng tỏa ánh sáng cả một vùng, thực là Bất dạ chi thành.( thành phố không có ban đêm)

Trong mỗi tòa thần miếu đều có trận pháp gia trì.

Dương Kỳ biết đây là khu của đệ tử tinh anh, thuộc về khu vực cấm. không phận sự miễn vào.

Nơi này, chỉ có đệ tử tinh anh, Đoạt Mệnh cảnh cường giả mới có thể đi vào, trừ điều đó ra, trừ khi có thư hoặc tín vật của học viện, còn không thì là do đệ tử tinh anh mang theo, mới có thể tiến vào trong đó.

Đệ tử bình thường mà tiến vào tinh anh học viện, giết không tha.

Chẳng qua, Dương Kỳ đến gần khu vực đệ tử tinh anh, thì đã cảm thấy ánh sáng của khu thần miếu hắt vào thân thể mình, giống như người bình thường được Thánh nhân chúc phúc, chân khí trong cơ thể trở nên nhiều hơn, bắt đầu cô đọng lại, toàn thân một trận khinh linh, không câu chấp, giống như sâu bên trong nội tâm đều nhận được tẩy rửa.

“Thật là một trận pháp lợi hại”

Trong lòng Dương Kỳ âm thầm than thở.

“Tụ Linh trận” của đệ tử tinh anh cường đại không biết bao nhiêu lần so với đệ tử ngoại viện, cũng khó trách tại sao Vân Hải Lam, Tống Hải Sơn ở trong đó tu luyện, cảnh giới tăng lên như gắn tên lửa sau mông.

Hiện tại, Dương Kỳ ở Thiên Vị học viện cũng đã được tầm vài tháng, trong học viện cũng biết được một chút ít này nọ.

Tụ Linh trận - là ưu đãi của đệ tử ngoại viện, còn đệ tử nội viện thì là Tụ Nguyên trận, cao cấp hơn một chút, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn.

Mà khu đệ tử tinh anh, thì bố trí Vương Đạo Khí trận, tên như ý nghĩa, khí trận kia đường đường chính chính, tiếp cận Vương đạo, người ở bên trong tùy thời đều có thể hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa, hơn nữa có thể bồi dưỡng được Vương đạo khí, Đại cương hạo nhiên trong người.

Ở trong Tụ Nguyên trận tu luyện thì có tốc độ nhanh gấp hơn mười lần Tụ Linh trận.

Vân Hải Lam vừa tiến vào bên trong Thiên Vị học viên, đã bị người sai phái tiến vào bên trong tinh anh học viện, cả ngày lẫn đêm đều ở trong Vương Đạo Khí trận tu luyện, tốc độ tu hành nhanh đến mức khó thể tưởng tượng.

Suy nghĩ một chút, Dương Kỳ chỉ đứng ở bên ngoài nhận được một chút ánh sáng hắt xuống, liền khiến cho chân khí dao động, nếu thật sự chân chính tiến vào bên trong phạm vi đại trận, vậy thì quá ngon?

"Đứng lại!"

Đột nhiên, một tiếng hét như sấm nổ từ bên trong thần miếu truyền tới.

Dương Kỳ lập tức dừng bước, bởi vì hắn cảm nhận được sát khí thật nồng đậm bắn tới.

Nếu như tiến tiếp về phía trước, chỉ sợ sẽ bị đánh chết tại chỗ.

Giương mắt lên nhìn, từ trong những căn phòng nhỏ đi ra hai cự hán cao lớn, toàn thân đều là khôi giáp, cầm trong tay Phương Thiên Họa Kích, khí tức toàn thân như Cự Linh Thần từ trong hồng hoang viễn cỗ đi ra.

Hơn nữa, cả hai đều là cường giả Khí Tông cảnh.

Dương Kỳ biết, đây là Cự nhân bảo vệ của tinh anh học viện. Có huyết mạch Cự Linh thời viễn cổ, lực lượng lớn vô cùng, được Thiên Vị học viện bồi dưỡng để làm bảo an.

Đừng xem thường hình dáng Cự nhân có vẻ ngu ngu, thực tế kinh mạch toàn thân so với người bình thường còn cường đại gấp 10 lần, khí công hùng hậu đến mức vượt cấp mà chiến.

Bọn họ phụng mệnh bảo kê địa phương trọng yếu của Thiên Vị học viện, gặp phải đệ tử tự tiện đi loạn, đầu tiên sẽ cảnh cáo, sau khi đối tượng nghe xong mà vẫn cố đi liều, giết không cần nói nhiều.

Mặc dù, lấy tu vi hiện tại của Dương Kỳ thì cường giả Đoạt Mệnh cảnh cũng không làm gì được hắn, thế nên chẳng phải sợ mấy thằng Cự nhân to con này, chẳng qua những phiền toái vớ vẩn này cũng chẳng cần phải cần thiết chọc vào làm gì cho mệt.

“Mấy vị đại ca, ta đi tới tìm cô cô của ta là đệ tử tinh anh - Dương Tố Tố, hi vọng mấy anh có thể thông báo hộ một tiếng.”

Dương Kỳ vừa chắp tay, vừa hướngvề mấy tên Cự nhân to con mà nói.

“Thông báo? Bọn tao đéo rảnh, mày ngày mai lại đến đê”.

Lật tức, ánh mắt tên Cự nhân thủ lĩnh lóe lên một tia tham lam, đánh giá Dương Kỳ.

“Nga?”

Trong lòng Dương Kỳ chợt động, hắn biết có một số Cự nhân bảo vệ trong học viện rất là tham lam, thường xuyên vơ vét tài sản của đệ tử. Nghe thấy lời nói của tên Cự nhân thủ lĩnh bảo vệ, cũng biết đối phương nhất định đang nghĩ kiếm chác chút ít trên người mình.

Hắn cũng không so đo, hiện tại hắn đang giàu có, tiện tay ném một cái, một tờ ngân phiếu khoảng trăm vạn mai Tụ khí đan rơi ra: “Đây là lễ vật, kính xin mấy vị đại ca giúp đệ chút việc”.

“Nga?”

Tên Cự nhân thủ lĩnh kia tung ra một trảo, cầm lấy tấm ngân phiếu kiểm tra một chút, sau đó thu vào, nhưng không có một chút ý tứ giúp đỡ: “Tiểu tử, chúng ta ở đây có hơn một trăm anh em, ngươi đưa một tờ ngân phiếu? Chúng tao làm sao mà chia? Nói thật, một tấm ngân phiếu này, chỉ đủ cho một người trong chúng tao sài, như vậy đi, mày lấy thêm một ít tài bảo, góp đủ cho một trăm anh em là oke, chúng tao giúp mày đi thông báo luôn”

“Cái gì?”

Dương Kỳ nghe xong, lập tức hiểu mấy thằng to con này đang cố ý bắt lỗi, hắn nhíu mày: “Quá đáng, tao chẳng qua nhờ bọn mày đi thông báo hộ một tiếng, bọn mày lại bắt lỗi tao, tao mà đi báo cho học viện thì chúng mày chết cả lũ?”

“Ha ha ha”

Bọn cự nhân bảo vệ cười như bắt được của: “Phạt bọn tao á? Bọn tao phụng mệnh canh gác, mày muốn được thông báo thì bọn tao cũng phải được ăn, đây là quy tắc chung. Mày chỉ là một thằng đệ tử ngoại viện không số má lại dám bật bọn tao hả? Mày thích hổ báo? cút hộ cái”.

Nói xong cánh tay liền vung lên, nhất thời quyền phong như phá đá hướng Dương Kỳ thổi đến.

Ô ô ô, đây là Long Quyển Phong trong khí công Phong hệ, một chiêu thi triển ra, có thể khiến đại thụ chọc trời cũng bật đến cả gốc, thổi tới giữa không trung.

Nếu Dương Kỳ mà bị trúng một chiêu này, thì trực tiếp bị văng lên chín tầng mây.

“Đệch! Một thằng trông cửa thôi, mà cũng muốn bắt lỗi bố mày á?”

Ánh mắt Dương Kỳ run lên, sát cơ hiện ra, long quyển phong vừa đến trước mặt hắn, liền bị chấn động, biến mất chẳng còn tăm hơi.

Sau đó, hắn một chưởng tung ra, lập tức lấy hắn làm trung tâm, khí lưu trong vòng vạn thước bị vỡ tan, giống như dùng bàn tay hắn ngưng tụ lại thành một điểm nhỏ.

Chỉ một cái hư trảo.

Ngay lập tức hơn mười tên Cự nhân bảo vệ liền cảm giác chân khí trong cơ thể bạo tẩu, giống như không bị mình khống chế mà vọt ra khỏi khí hải kinh mạch, muốn phóng tới trong lòng bàn tay Dương Kỳ.

Bọn hắn thất kinh, không tự chủ được điên cuồng hét toáng lên, vội vàng vận chuyển đan điền khí hải, cường hành trấn áp chân khí của bản thân.

Nhưng tại giây phút đó, bàn tay Dương Kỳ thu lại, tất cả khí trường biến mất không còn chút tăm hơi.

Những tên Cự nhân bảo vệ này lập tức cảm thấy được chân khí trong cơ thể không bị khống chế mà mãnh liệt hướng về bên trong đan điền, ngưng tụ lại, gây ra va chạm nặng nề, tí chút nữa là tẩu hỏa nhập ma.

Đây giống như chẳng khác nào tự tay bóp dái.

Phốc!

Tất cả Cự nhân bảo vệ đều phun ra một ngụm máu, ngay cả tên Cự nhân thủ lĩnh cũng không ngoại lệ.

“Làm sao có thể, mày mới chỉ là một tên đệ tử ngoại viện làm sao có thể trâu như thế?”

Khuôn mặt tên cự nhân thủ lĩnh trở nên kinh hãi vạn phần.

Dương Kỳ lại tung một chưởng, một cổ hấp lực mạnh mẽ hút tên Cự nhân thủ lĩnh bay về cạnh mình, đạp một cái, bắt hắn quỳ xuống: ”Cự nhân bảo vệ, tao có lẽ biết được, bọn mày bị người ta sai khiến đến ‘chăm sóc đặc biệt’ cho tao, đúng không. Chẳng qua là tao cũng không so đo với bọn mày, bọn mày xem thực lực trâu bò của tao có lẽ cũng sắp tấn thăng lên Đoạt Mệnh cảnh? Một khi tấn chức, bản thân tao lại đến tìm bọn mày bắt lỗi, bọn mày sợ rằng một thằng cũng không được sống”.

Trong lúc nói chuyện, một luồng chân khí của hắn một lần nữa đem tấm ngân phiếu kia chụp lấy, “Tao cho bọn mày ngân phiếu, là cho mày bọn mặt mũi, nhưng bọn mày không biết xấu hổ, thì cũng đừng có trách tao. Mau đi thông báo, tao bây giờ trong khí hải bọn mày gieo một đạo chân khí, nếu như bọn mày mà không nghe lời thì đừng có trách ông mày ác như con dao mác”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi