“Hừ, chức hội trưởng hội phụ nữ dĩ nhiên cần người bầu chọn nhưng tôi đây chỉ thay thím Miêu làm một thời gian.
Còn không phải do thím Miêu cảm thấy các bà các chị làm việc cả ngày nhưng sinh hoạt không được như ý nên tôi mới giúp chị ấy một tay hay sao?”Chị em phụ nữ trong đại đội nhao nhao lên.
“Đám phụ nữ chúng tôi thế nào? Vừa biết làm việc vừa biết lên giường.
”“Ha ha ha ha!”Đám đông cười vang.
Thím Miêu đứng cạnh đấy mặt mũi xanh lè, không ngờ Tô Minh Phương lại chơi chiêu này.
Chị ta cho rằng Tô Minh Phương làm hội trưởng hội phụ nữ được hai ngày sẽ bị người ta cười cho thối mặt, sau đó phải cúp đuôi quay về nhận lỗi.
Giờ họ Tô ở trên đại đội nói thẳng sẽ thay vị trí của chị ta, bảo chị ta phải xử lý tiếp thế nào?Đổi ý trước mặt nhiều người như vậy?Vợ của bí thư chi bộ sẽ không làm ra loại chuyện mất mặt đó!Tô Minh Phương trợn mắt: “Chị Miêu nói, phía trên là chúng tôi đang truyên truyền giúp các đồng chí nữ biết cách yêu thương bản thân, bảo vệ quyền lợi của mình, hành động đánh vợ con ở nhà là sai trái!”Câu này khiến các đồng chí nam không vui.
“Tôi nói này con dâu cả nhà họ Bì, chuyện ông đây cùng vợ trao đổi tình cảm cũng đến phiên cô quản hả? Hơn nữa không đánh đám trẻ ngang ngạch kia để chúng nó quậy tung trời chắc?”“Mấy tên đàn ông thối tha các anh cút sang một bên đi, về vấn đề này tôi nhất trí với đồng chí Minh Phương.
”“Đúng! Đám đàn ông suốt ngày tụ tập các anh chẳng được tên nào tốt cả!”“Chồng cô thì không tệ? Mồm ghét bỏ xong không phải ngày nào cũng lên giường sinh con?”“Ha ha ha ha!”Tô Minh Phương lại trợn mắt, đám đàn ông kia cả ngày chẳng chịu làm chuyện đứng đắn.
Sau đó chị bắt gặp thím Miêu trong đám đông, vội vàng gọi to.
“Thím Miêu, chị nói là đưa chức hội trưởng hội phụ nữ này cho tôi làm rồi đó.
Chị yên tâm, chuyện về cánh chị em phụ nữ tôi xử lý được.
”Con ả ngu ngốc này!Thím Miêu nhìn lại, hít vào một hơi thật sâu, ngoài miệng cười giả lả kỳ thực trong lòng chỉ muốn triệt hạ đối phương: “Ừ, cho cô làm đó, cô phải quen dần với các chỉ thị do bên trên giao xuống, bằng không tôi lại lo lắng.
”Nhịn xuống nhịn xuống, đợi đến khi Tô Minh Phương làm sai mình sẽ giành lại vị trí.
“Chị yên tâm!” – Tô Minh Phương cất giọng oang oang, rất có đặc trưng của Tăng Lập Nguyệt.
Bì Tiểu Tiểu đứng cạnh đó cũng hít vào một hơi thật sâu, mặc dù lỗ tai đã được Bì Hướng Dung che lại nhưng vẫn không thể khinh thường giọng nói của mẹ cô bé.
Màn kịch nhỏ:Mẹ Bì (hưng phấn): Mình phải tuân theo luật, bảo vệ quyền lợi của phụ nữ và trẻ em!Bì Tiểu Tiểu (rầu rĩ): Mẹ buông con ra trước rồi hẵng nói!!!Bố Bì (kiên định): Bảo vệ phụ nữ và trẻ em, bắt đầu từ nhà chúng ta!Bà nội Bì (hài lòng gật đầu): Tốt, không cần phải quỳ.
.