[THẬP NIÊN 70] NHỊ HÔN THÊ

Cùng Triệu Đông Lâm còn có mấy thôn bí thư chi bộ của thôn khác, có Hạng Khai Minh thôn Tiểu Lĩnh và Đổng Hạo Điền thôn Đại Vũ.

"Ai nha, kia không phải Lư Thành Nguyên cùng với hai người vợ của cậu ta sao?"

Triệu Đông Lâm nghe được câu "Hai người vợ" quay đầu nhìn về phía bí thư chi bộ Hạng Khai Sáng của thôn Tiểu Lĩnh, Hạng Khai Sáng vẻ mặt hứng thú nhìn Triệu Đông Lâm giải thích: “Anh vừa trở về không biết, người kia chính là Lư Thành Nguyên, còn người mặc quần áo trắng kia chính là vợ trước của Lư Thành Nguyên, cô ấy không tồi, chỉ là kết hôn ba năm không sinh được con nên bị nhà họ Lư đuổi về nhà mẹ đẻ, nói gì mà bất hiếu, vô hậu. Người mặc áo lam, bộ dạng hung dữ kia chính là vợ hiện tại của Lư Thành Nguyên, nghe nói rất lợi hại, làm cho trên dưới nhà họ Lư đều ngoan ngoãn nghe lời."

Theo lý thuyết đàn ông không nên sau lưng bàn tán tùm lum, nhưng loại chuyện này rất mới mẻ, còn nháo tới đường lớn, hơn nữa Hạng Khai Sáng cùng lắm cũng chỉ ba mươi bảy hoặc ba mươi tám tuổi, vì vậy anh ta không trầm ổn như các cán bộ lãnh đạo lớn tuổi khác.

Thấy mọi người vây quanh xem náo nhiệt, anh không hiểu được quan hệ ba người phía trước, hiện tại nghe Hạng Khai Sáng vừa nói, trong nháy mắt như được khai sáng.

"Không tồi a, tên tiểu tử nhà họ Lư thật có phúc khí, có thể tìm được hai người vợ."

"Nếu tôi nhớ không lầm, ba của Lư Thành Nguyên hình như là đội trưởng đội sản xuất."

"Là, là con trai của Lư Hữu Căn."

"Khó trách lại muốn đá người vợ trước như vậy, Lư Hữu Căn, tổ tiên đang trông ngóng cháu của gia đình nhà họ Lư mà."

"Đúng là như vậy, chỉ là vợ trước của Lư Thành Nguyên xinh hơn so với vợ hiện tại của cậu ta."

"Người vợ trước chắc chắn là đẹp hơn, còn trắng, sạch sẽ, nhã nhặn hiền lành, chỉ là thân hình có chút yếu, không giống người vợ sau, khỏe mạnh, chắc chắn là chỉ thân mật một cái, ba năm ôm hai đứa con."

"Ai nha, Hạng Chủ Nhiệm, anh mau nói cho chúng biết, người vợ sau này thế nào, có phải đang mang thai không?"

Hạng Khai Sáng thật sự cũng không nhớ tới khí chất lãnh đạo, quay đầu cười nói: “Không có nghe nói, nếu thực có thai, bà lão Lư kia chắc chắn sẽ khua chiêng gõ trống để cho toàn bộ người trông thôn biết rồi."

Mọi người đều cười ha ha.

Bí thư chi bộ thôn Đại vũ cũng họ Đổng, tuy nói không cùng gia đình Đổng Trường Quý có quan hệ huyết thống, nhưng cùng họ thì chắc năm trăm năm trước là cũng là người một nhà, hôm nay lại nhìn thấy Đổng Giai Tuệ đứng ở nơi đó bị người ta chỉ trỏ, Đổng Hạo Điền nhíu mày, bộ dáng vừa phải bước lên giúp cô giải vây.

"Đây là làm sao vậy?"

"Anh Hạo Điền."

Đổng Giai Tuệ quay đầu nhìn Đổng Hạo Điền giống như thấy được người thân, cô không cẩn thận đụng vào Lý Thái Phượng, toàn bộ sự việc liền phát triển theo một hướng khác, chồng trước Lư Thành Nguyên xuất hiện, trong nháy mắt Lý Thái Phượng giành lấy người đàn ông lôi kéo cô không chịu cho cô đi, nói cô dụ dỗ câu dẫn đàn ông và vân vân, chỉ một chốc lát một đống người liền vây quanh, đầu óc Lư Thành Nguyên cũng có vấn đề, ở bên cạnh nói cái gì mà "Không liên quan đến Giai Tuệ ": “Cô ấy thân thể yếu đuối em đừng đánh cô ấy", càng nói Lý Thái Phượng càng dùng lực thúc mạnh, Đổng Giai Tuệ muốn lấy cái gậy chọc vào đầu Lư Thành Nguyên, xem trong đầu hắn có phải toàn rơm rạ hay không.

Đổng Giai Tuệ đánh không lại Lý Thái Phượng, cổ họng cũng không có cao như Lý Thái Phượng, lại không thể lăn lộn ăn vạ như người đàn bà chanh chua kia được, chỉ trong vài phút, Lý Thái Phượng đã muốn đem Đổng Giai Tuệ đắp nặn thành một người câu dẫn dụ dỗ đàn ông, giống với loại người thông dâm bắt được tận giường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi