Hai người nói chuyện phiếm vài câu rồi chào tạm biệt, nghĩ đến chuyện ngày mai sẽ bắt đầu nuôi heo con, chiều nay Cung Linh Lung vội vàng chạy khắp nơi tìm kiếm các loại ván gỗ cũ kỹ để làm thành chuồng heo tạm thời, ngoài ra còn dùng đá xây dựng một cái bếp đơn sơ.
Làm xong tất cả mọi thứ, hai mẹ con bọn họ mới cùng nhau quay về nhà họ Tống.
Vừa mới về đến nhà không lâu, còn chưa kịp nấu cơm chiều thì Chu Lan Bình đã về, Bạch Thủy Tiên vội vàng đứng lên hỏi: “Chị Bình, sao hôm nay chị tan ca sớm thế?”
“Còn chưa đến giờ ta ca, tôi cố ý chạy về báo cho hai người một tin, nói xong lại còn phải quay về văn phòng lần nữa.”
Chu Lan Bình cũng không thay giày đi vào nhà, đứng trước cửa thông báo cho hai mẹ con bọn họ: “Em gái, Linh Lung, hôm nay Bạch Kiến Nhân đã c.h.ế.t ngay tại hiện trường đại hội công bố tội trạng, anh cả và chị dâu của ông ta không muốn nhặt xác lo chuyện hậu sự cho ông ta, Tần Mộng Lan đã bị đưa đến nông trường, đồn công an bảo nhà họ Tần đi tiếp quản chuyện này nhưng người nhà họ Tần thật sự rất vô sỉ không biết xấu hổ, bảo hai mẹ con em đi xử lý việc này.”
“Nhà họ Tần cố ý muốn làm chúng ta buồn nôn đây mà.” Cung Linh Lung nghiến răng nghiến lợi nói.
Chu Lan Bình gật đầu, hỏi cô: “Linh Lung, con định xử lý chuyện này như thế nào?”
“Bọn họ làm con buồn nôn, con đương nhiên phải đánh trả rồi.”
Cung Linh Lung nói xong lập tức cởi cái tạp dề vừa mới mặc lên ra, nói với bà ấy: “Dì, dì cứ đi làm việc của dì đi, hiện tại còn lập tức chạy đi xử lý nhà họ Tần, để cho hàng xóm xung quanh biết bọn họ ghê tởm đến mức nào.”
“Được rồi, con đi đi.”
Chu Lan Bình đã biết được cái miệng của cô ghê gớm đến mức nào, chỉ e là người nhà họ Tần không phải là đối thử của cô, có chút chờ mong biểu hiện của cô, nói với Bạch Thủy Tiên: “Em gái, em đừng đi theo, ở trong nhà nghỉ ngơi đi, để Linh Lung đi một lần là được rồi.”
“Được rồi, tôi ở nhà nấu cơm, chờ mọi người về nhà.”
Bạch Thủy Tiên cũng rất tin tưởng sức chiến đấu của con gái, cô đã ra tay thì chắc chắn sẽ chọc cho người nhà họ Tần tức đến hộc máu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-184.html.]
Nhà họ Tần cách nhà dì không quá xa, Cung Linh Lung khiêng một cây gậy gỗ, hùng hổ chạy đến nhà họ Tần kiếm chuyện.
Đối với nhà họ Tần mà nói, hôm nay là một ngày vô cùng tăm tối, Triệu Ngọc Thục sợ tội tự sát đã chết, Tần Mộng Lan phạm tội bị sung quân đến nông trường, tuy rằng những thành viên khác trong nhà họ Tần bị mang đi điều tra đã được thả về, nhưng đều tạm thời bị cho nghỉ việc.
Lúc này cửa nhà họ Tần đang đóng chặt lại, t.h.i t.h.ể của Triệu Ngọc Thục được bày ở giữa phòng khách, con cháu quỳ ở xung quanh tế bái.
Trong một đêm, Tần Đức Xuân đã bạc hết cả đầu, dạo gần đây liên tục xảy ra rất nhiều chuyện, ông ta đã có tuổi, thật sự sắp chịu không nổi nữa rồi, lúc này đang dựa vào ghế sofa trong phòng khách nghỉ ngơi.
“Họ Tần, mở cửa.”
Tiếng nói trong trẻo xuyên thấu vào trong nhà, mấy người nhà họ Tần đang đắm chìm trong đau đớn đều bị hoảng sợ.
Tần Đức Xuân vốn dĩ đang nhắm mắt suy nghĩ chuyện gì đó, ông ta rất quen thuộc tiếng nói này, trực giác mách bảo cô tìm đến cửa chẳng phải chuyện tốt lành gì, mỏi mệt ra lệnh cho con trai cả: “Hướng Nam, con đi xem”
Tần Hướng Nam đứng lên, chậm rãi đi ra ngoài mở cửa.
Cửa vừa mới mở ra, thấy Cung Linh Lung đã đứng ngoài sân, trong tay còn cầm theo một cây gậy gỗ, mặt đầy vẻ tức giận, lúc này hàng xóm xung quanh đều đã mở cửa đi ra, nhíu mày hỏi: “Cô đến đây làm gì?”
“Ông là anh cả của Tần Mộng Lan đúng không, ông không biết tôi đến đây làm gì à?”
Cung Linh Lung đập gậy vào cổng nhà bọn họ, lớn tiếng chỉ trích: “Con mụ đê tiện Tần Mộng Lan kia làm chuyện thất đức không biết xấu hổ, lúc trước tôi chỉ kiếm chuyện với bà ta, không đụng gì đến nhà họ Tần mấy người. Hiện tại bà ta đã được báo ứng, tôi không muốn tính toán chi ly đi kiếm chuyệnv ới nhà họ Tần mấy người, không đến đây chỉ trích cách giáo dục của nhà mấy người. Nhưng mà mấy người cứ cố ý đến kiếm chuyện với chúng tôi, cố ý đến chọc cho chúng tôi buồn nôn, mấy người thật sự cho rằng hai mẹ con chúng tôi ăn chay, là người mềm yếu mà mấy người muốn ức h.i.ế.p là ức h.i.ế.p sao?”
Bị cô mắng chửi ngay trước mặt hàng xóm, mặt Tần Hướng Nam đen kịt như mực: “Hôm nay nhà chúng tôi đang tổ chức đám tang, tất cả mọi người đều chưa từng ra khỏi cửa, không có ai đi kiếm chuyện ăn h.i.ế.p hai người.”
“Ông nói không có là không có à?”
“Lúc nãy lãnh đạo của đồn công an đã đích thân đến tìm chúng tôi, hiện tại ông dám đến đồn công an với chúng tôi, dám đối chất với tôi ngay trước mặt lãnh đạo sao?”