Sáng sớm hôm nay, thành phố Đàm kết thúc đại hội công bố tội trạng xong, đồn công an lập tức gọi điện thoại thông báo cho huyện Dương, trong huyện lại lập tức thông báo cho công xã và đại đội Ngưu Giác Loan, lúc này cả công xã đều đã biết Bạch Kiến Nhân phạm phải rất nhiều tội và bị phán tử hình rồi, còn c.h.ế.t ngay tại chỗ trong đại hội công bố tội trạng.
Sau đó Bạch Lão Đại và Lý Thúy Hoa chật vật chạy về trong đội, hai người bọn họ oán hận Bạch Kiến Nhân cho dù đã c.h.ế.t cũng không chịu đưa tiền cho bọn họ, về đến nhà lập tức mắng chửi ông ta đủ điều, nói thẳng ra tất cả những chuyện thất đức mà ông ta đã làm ở thành phố Đàm, làm cho cả công xã đều trở nên ồn ào huyên náo.
Danh tiếng của nhà họ Bạch đã trở nên vô cùng xấu xa và thối nát, tất cả mọi người ở Ngưu Giác Loan đều vô cùng phẫn nộ, được các cán bộ trong thôn dẫn dắt, trưa hôm đó đã đuổi mấy người kia ra khỏi đội sản xuất.
Bà con họ hàng của nhà họ Bạch đều không muốn tiếp nhận bọn họ, ai nấy đều ước gì có thể cắt đứt quan hệ với bọn họ ngay lập tức, sợ bị bọn họ liên lụy.
Cuối cùng bọn họ chỉ có thể đến nhà mẹ đẻ của vợ ở nh, Lý Thúy Hoa vác cái đầu heo, dẫn theo chồng con quay về nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ của bà ta cách nơi này không xa, đều nghe nói đến chuyện của nhà họ Bạch, chị em dâu ở nhà mẹ đẻ kiên quyết không cho bọn họ vào nhà, cuối cùng còn la lối khóc lóc lăn lộn mới buộc cho cha mẹ nhà mẹ đẻ đồng ý cho bọn họ ở lại ba ngày.
Bạch Lão Tam và Vương Tú Hồng cũng dẫn theo hai đứa con quay về nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ của Vương Tú Hồng cách xa hơn một chút, chuyện của nhà họ Bạch tạm thời vẫn còn chưa truyền đến nơi đó, nhưng mà sớm muộn gì cũng sẽ truyền đến tai của cha mẹ nhà họ Vương mà thôi, cuộc sống của bọn họ cũng sẽ chẳng tốt đẹp hơn được bao nhiêu.
Người thảm nhất chính là ông già họ Bạch và mụ đĩ già, bọn họ không còn đường nào để đi, đành phải cuốn hành lý cũ nát đến ở nhờ nhà mẹ đẻ của mụ đĩ già, cuối cùng bị sắp xếp cho ở trong chuồng bò cũ kỹ gió lùa khắp nơi.
Chỉ mới ở được hai ba ngày, một trận mưa xuân ập đến, chuồng bò cũ lâu năm chưa được sửa chữa bị mưa to xối sụp xuống, nửa đêm nửa hôm, hai tên già mất nết này bị xà nhà đập trúng, cùng nhau nắm tay xuống điện Diêm Vương báo danh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-188.html.]
Hai tên già mất nết này đã chết, người nhà mẹ đẻ của mụ đĩ già thông báo cho hai anh em Bạch Kiến Lâm và Bạch Kiến Nghĩa đến lo liệu hậu sự, nhưng bọn họ thật sự rất m.á.u lạnh vô tình, thậm chí còn không thèm xuất hiện chứ đừng nói là đến đây lo chuyện hậu sự.
Cuối cùng rơi vào đường cùng, anh em của mụ đĩ già đành bỏ tiền mua hai cái quan tài đơn sơ cho bọn họ, tìm đại một sườn núi hoang vắng chôn cất một cách qua loa.
Cung Linh Lung không hề đi hỏi thăm chuyện nhà họ Bạch, mấy ngày nay cô đều ở nhà tập trung trồng trọt nuôi heo, lại chuẩn bị ba bữa cơm mỗi ngày, bắt đầu sống cuộc sống vô cùng bình thản.
Bên phía Bạch Thủy Tiên, vết thương cũng đã khôi phục rất tốt, hôm nay đến bệnh viện tái khám, bác sĩ đã xác định bà đã khôi phục hoàn toàn, còn khen ngợi cơ thể bà ấy rất khỏe, khả năng lành vết thương cực mạnh, tốt hơn những người cùng lứa tuổi rất nhiều.
Mấy ngày nay ở nhờ nhà dì đã mang đến không ít phiền phức cho nhà bọn họ, Cung Linh Lung đi đến nhà máy chế biến thịt mua không ít món ngon về, quyết định tối hôm nay phải làm một bữa tiệc thịnh soạn để cảm ơn dì và dượng.
Cô hấp ba chén thịt hấp, hầm canh xương sườn, làm cá lát cay mà dượng thích nhất.
Hai mẹ con bọn họ ở nhà còn gói rất nhiều sủi cảo, đều đông lạnh lại rồi cất vào trong tủ chén, dì dượng về nhà cũng có thể lấy ra nấu ăn vô cùng tiện lợi, ngoài ra còn để lại cho bọn họ một sọt rau dưa tươi mới.
Chu Lan Bình thật sự không nỡ để hai người bọn họ rời đi, mấy ngày nay hai mẹ con bọn họ ở trong nhà bà ấy, vợ chồng bà ấy tan ca về nhà đều sẽ có đồ ăn nóng hổi ngon miệng ăn, tăng ca về nhà cũng có bữa khuya để lót bụng, nhà cửa còn được quét dọn sạch sẽ, buổi tối còn có thể cùng nhau ngồi xuống trò chuyện việc vặt trong nhà, nhà của bà ấy cuối cùng cũng không còn cô đơn quạnh quẽ nữa.
Cho dù có không nỡ hơn nữa thì Chu Lan Bình cũng chỉ có thể tiễn bọn họ rời đi, hôm nay em ba và cháu trai của bà ấy đã gọi điện thoại đến văn phòng bà ấy ba lần, báo cho bà ấy biết hôn lễ đều đã được sắp xếp xong xuôi hết rồi, chỉ còn chờ hai mẹ con bọn họ đến thành phố Hán mà thôi.