Đợi chừng ba phút, đã có điểm phần thi văn hóa của cô.
Người ngồi ở chính giữa là một lãnh đạo nam chừng năm mươi tuổi, là người đứng đầu bộ phận dân chính, họ Nghiêm, trong tay ông ấy đang cầm bài thi của cô, hỏi vấn đề đầu tiên: “Đồng chí Cung Linh Lung, tôi vừa mới nhìn hồ sơ cá nhân của cô, cô mới vừa kết hôn tùy quân đến thành phố Hán đúng không?”
“Đúng vậy, tôi sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn huyện Dương thành phố Đàm tỉnh X, một tháng trước kết hôn và đi theo chồng tùy quân.”
Cô là quân tẩy, không cần điều tra thẩm tra chính trị nữa, bí thư Nghiêm lại hỏi: “Thành tích học tập văn hóa của cô không tệ, những câu hỏi chủ quan ở phía sau đều biểu đạt rất rõ ràng, rất có tư tưởng giải thích cá nhân. Hiện tại tôi hỏi cô một vấn đề, nếu cô được tuyển chọn tiến vào khu cứu trợ của bộ phận dân chính thì cô muốn cải cách những gì ở đơn vị công tác này.
Đối với vấn đề này, trong đầu Cung Linh Lung có rất nhiều phương án cải cách, nếu viết cẩn thận ra thì cũng đủ viết ra một quyển sách.
Nhưng mà có một số lời đề nghị mang tính xây dựng lại không thể nói ra ở thời đại đặc biệt này, càng không thể thực hiện, nói ra chỉ sẽ rước phiền phức vào trong người, cho nên cô ở trong lòng lựa chọn chau chuốt từ ngữ, sau đó quyết định lựa chọn bảy tám điểm cải cách chính sách phù hợp ở giai đoạn này để trả lời cho bọn họ.
Lúc cô nói chuyện, năm lãnh đạo ngồi ở đằng trước đều ghi chép lại, có lẽ bọn họ cảm thấy ý kiến mà cô đưa ra không tệ, thỉnh thoảng còn gật đầu.
Chờ cô nói xong, lãnh đạo nữ duy nhất trong số bọn họ lên tiếng hỏi: “Cô lớn lên ở nông thôn, vậy có từng làm chuyện đồng áng sao?”
“Có làm.”
Câu hỏi này của bà ấy làm Cung Linh Lung có chút kinh ngạc.
Lãnh đạo nữ bình tĩnh nhìn cô nói: “Trông cô không giống như người làm việc đồng áng chút nào.”
Cung Linh Lung đã hiểu, xấu hổ cười nói: “Tôi có làn da trắng bẩm sinh, càng phơi nắng lại càng trắng, gương mặt cũng được di truyền từ mẹ. Tất cả việc nhà nông tôi đều am hiểu, lên núi đốn củi chặt cây, xuống ruộng gieo giống cấy mạ thu hoạch đều biết. Ngoài ra tôi còn khá khỏe, lúc làm việc ở đội sản xuất đều kiếm được công điểm cao nhất, chẳng thua kém đàn ông chút nào.”
Nghe cô nói lời này, bốn lãnh đạo nam khác đều cười, bí thư Nghiêm chỉ vào cái bàn lớn ở bên cạnh nói: “Nào, cô khiêng cái bàn này lên để chúng tôi xem cô khỏe đến mức nào.”
Cung Linh Lung thấy bọn họ còn kiểm tra cả sức khỏe, loáng thoáng có thể đoán được, xem ra công việc mà cô đến phỏng vấn ngày hôm nay là một công việc khá là tốn thể lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-286.html.]
Nhưng mà cô cũng có thể hiểu được, đây là công việc phục vụ nhân dân, các vật phẩm quyên tặng đều do khu cứu trợ phân phát, phải khiêng rất nhiều vật nặng, nếu không đủ khỏe thì thật sự không đảm nhiệm được.
Bàn ghế thời buổi này đều được làm từ gỗ đặc, bàn cũng rất to, Cung Linh Lung thử trước, sau đó dùng kỹ xảo khiêng bàn lên một cách nhẹ nhàng.
“Được rồi.”
Lãnh đạo nữ giơ tay đè xuống, lấy một tệp hồ sơ màu xanh lam trong tủ ra đưa cho cô: “Đây là hồ sơ thống kê, cô ngồi đây tính toán đi, nửa tiếng đồng hồ.”
Các lãnh đạo khác đều hơi thay đổi ánh mắt, bí thư Nghiêm chỉ vào bàn lớn bên cạnh nói: “Cung Linh Lung, cô ngồi đằng kia tính đi.”
“Vâng.”
Người phỏng vấn thứ hai nhanh chóng đi vào, anh ta nhìn thoáng qua Cung Linh Lung trước, sau đó mới có chút gò bó căng thẳng ngồi xuống ghế.
Buổi phỏng vấn của những người sau không phức tạp bằng lúc Cung Linh Lung phỏng vấn, cũng không cho bọn họ tính toán cái gì, đều chỉ trả lời một vấn đề rồi đi ra ngoài.
Chờ đến người thứ tư phỏng vấn xong, Cung Linh Lung đứng lên nói: “Các lãnh đạo, tôi đã tính xong rồi.”
Lãnh đạo nữ nhìn đồng hồ đeo tay, thấy mới mười tám phút trôi qua, ánh mắt khẽ d.a.o động, duỗi tay về phía cô: “Cô mang đến đây, tôi kiểm tra.”
Mọi người xem xong, bí thư Nghiêm lấy một tờ giấy trong ngăn kéo ra, nhanh chóng viết mấy hàng chữ, năm người thay phiên nhau ký tên, lại đóng dấu.
Lãnh đạo nữ đưa tờ giấy cho cô, gương mặt tràn ngập nghiêm túc: “Tám giờ sáng mai, cô đến văn phòng 106 tìm tôi xử lý thủ tục nhận việc.”
Cung Linh Lung vui vẻ cười nhận lấy: “Cảm ơn các lãnh đạo.”
“Cô đi ra ngoài đi.” Lãnh đạo nữ vẫy tay với cô.