Lục Tĩnh Xuyên hành động rất nhanh, chỉ trong vòng hai phút đã rửa mặt mặc quần áo xong, lúc gần đi còn chạy vào phòng sách cầm một thứ, đưa vào trong phòng ngủ: “Linh Lung, em mang theo con d.a.o này phòng thân.”
Cung Linh Lung nhìn thấy con d.a.o này chỉ to chừng hai ngón tay người trưởng thành, lại còn là d.a.o gấp, có thể treo lên chung với xâu chìa khóa, vô cùng dứt khoát cầm lấy: “Được rồi.”
“Sau này nếu gặp được kẻ nào không có mắt, em cứ việc đánh, có phá lủng trời thì cũng có anh gánh cho em.”
Lục Tĩnh Xuyên không nói cho cô biết chuyện tối hôm qua anh xử lý Bảo Tuyền, cũng sẽ không cho phép bọn họ làm cô bị thương, hiện tại anh đã bắt đầu lên kế hoạch thu võng, không bao lâu sau là có thể một lưới bắt gọn đám rác rưởi kia.
Cung Linh Lung thấy anh đã biết chuyện ngày hôm qua, cong môi mỉm cười nói: “Yên tâm đi, cái gì em cũng chịu, chỉ là sẽ không chịu thiệt.”
Lục Tĩnh Xuyên cong khóe môi lên, bước lên ôm lấy cô: “Anh đi tập luyện, em đi làm tan ca cũng nhớ phải cẩn thận, sáng luộc một quả trứng ăn, không cần luộc cho anh.”
“Được rồi, anh mau đi đi.”
Chờ anh đi đến sân huấn luyện tập luyện rồi, Cung Linh Lung mới nhanh chóng gấp gọn giường đệm lại, lấy cục bột cô đã nhào và ủ từ tối hôm qua ở trong không gian ra, lấy sa tế thịt vụn bỏ trong tủ chén ra, nhanh chóng làm một lồng hấp bánh bao cuộn nhân sa tế thịt vụn.
Sáng nay hấp bánh bao hơi mất thời gian hơn một chút, cô cũng không kịp ở trong nhà ăn, xách theo một giỏ bán bao cuộn nhỏ, dùng tốc độ chạy nước rút một trăm mét xông lên xe buýt công cộng.
Anh Vương cũng đang ăn sáng, trong tay cầm cái bánh bột ngô, nhìn thấy cô cười nói: “Em dâu, cô không cần chạy nhanh thế đâu, tôi biết mỗi ngày cô đều phải đi làm, nếu cô không đến đúng giờ thì tôi cũng sẽ xuất phát muộn một hai phút chờ cô.”
“Anh Vương, cảm ơn anh.”
Cung Linh Lung thấy hôm nay có rất ít người ngồi xe, chỉ có một hành khác, lúc này đối phương đang ngẩng đầu lên, là một gương mặt quen thuộc của đoàn văn công, cô ấy nhìn cô cười nhẹ.
Người đang ngồi xe chính là Trình Tô Tô, thấy Cung Linh Lung, cô ấy cũng cười nhạt nói: “Đồng chí Cung, cô đi làm à.”
“Đúng vậy, hôm nay cô không đi làm sao?” Cung Linh Lung cũng lễ phép nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-297.html.]
“Tôi cũng đi làm, hôm nay tôi đại biểu đoàn văn công lên thành phố mở họp học tập.”
Trình Tô Tô vốn dĩ ngồi ở gần cuối xe, lúc này đứng lên đi lên phía trước, lấy một quả hồng khô trong túi đeo chéo ra đưa cho cô: “Đồng chí Cung, mời cô ăn hồng khô.”
“Cảm ơn.”
Cung Linh Lung cười nhận lấy, cũng mở giỏ nhỏ của mình ra, lấy ba cái bánh bao cuộn còn nóng hổi đưa cho cô ấy: “Sáng nay tôi vừa mới hấp bánh bao cuộn xong, nhân sa tế, cô cũng nếm thử một cái đi.”
“Tôi chưa bao giờ ăn bánh bao cuộn nhân sa tế cả, trông có vẻ ngon ghê.” Trình Tô Tô cũng dứt khoát nhận lấy.
Cung Linh Lung đưa cho cô ấy một cái, lại đưa cho anh Vương một cái: “Anh Vương, anh cũng nếm thử đi.”
Anh Vương cầm lấy bánh bao cuộn, tiện tay đổi một cái bánh bột ngô cho cô: “Đây là bánh hành nướng vợ tôi làm, cũng khá ngon, em dâu cũng nếm thử đi.”
Ba người chia sẻ với nhau, hai người nếm thử bánh bao cuộn nhân sa tế, đồng thanh khen ngợi: “Ngon quá.”
Cung Linh Lung ăn xong bánh hành nướng, cũng bắt đầu ăn bánh bao cuộn, cầm một cái nhét vào trong miệng, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm với Trình Tô Tô: “Đồng chí Trình, chiều ngày hôm qua Từ Vi đã về rồi, lúc trước cô ta nói là bị bọn buôn người bắt cóc, sau đó có thông báo gì nữa không?”
“Đồn công an còn đang bắt bọn bắt cóc cô ta.”
Nói đến Từ Vi, biểu cảm của Trình Tô Tô có chút quái dị, nói cho bọn họ nghe chuyện ngày hôm qua: “Chiều hôm qua Từ Vi đã về rồi, nhưng buổi tối lại xảy ra chuyện.”
“Hả? Lại xảy ra chuyện?” Cung Linh Lung phối hợp lộ ra vẻ kinh ngạc, còn tò mò hỏi: “Đừng có nói là lại mất tích nữa đó nha?”
“Không mất tích.”
Trình Tô Tô cười nói: “Tối hôm qua cô ta vào trong phòng tắm tắm rửa, đột nhiên gặp được rắn, bị rắn đuổi theo cắn, kết quả bị ngã đập gãy hai cái răng cửa, xương mũi cũng gãy, còn có…”