Chủ nhiệm Dương khẽ gật đầu, cũng không hỏi thăm quá nhiều về chuyện của mẹ cô, sắp xếp công việc ngày hôm nay: “Hồ sơ thống kê ngày hôm qua còn chưa thẩm tra đối chiếu xong, cô xử lý việc này trước, xong rồi lại cùng tôi đi ra ngoài đến các cô nhi viện trong thành phố điều tra.”
“Điều tra?” Cung Linh Lung nhướng mày.
“Khoảng thời gian trước có một vài phần tử sâu mọt dám táy máy tay chân đụng vào lương thực cứu tế, làm cho lương thực trong các cô nhi viện tạm thời bị chặt đứng, chúng ta phải đi điều tra tình hình thực tế.”
Cung Linh Lung thấy các lãnh đạo đã bắt đầu điều tra việc này, lập tức bắt lấy cơ hội báo cáo ngay: “Trước khi tôi đến đây làm việc đã từng đến cô nhi viện một lần, mấy đứa nhỏ ở nơi đó đáng thương lắm, đến cả chén cháo đặc cũng không có ma ăn, một nồi cháo rau to lại không thấy được bao nhiêu hạt gạo. Lúc đó viện trưởng cũng nói với tôi là lương thực thường xuyên bị gián đoạn cung ứng, bọn họ đã không có cái gì để ăn, chén cháo loãng kia chính là do bọn nhỏ đi ra ngoài ăn xin kiếm được.”
“Nghiêm trọng như thế sao?” Sắc mặt của các lãnh đạo cũng hoàn toàn thay đổi.
Cung Linh Lung gật đầu lia lịa, mặt lộ ra vẻ tức giận nói: “Rất nghiêm trọng, viện trưởng nói với tôi không chỉ mới ngừng cung ứng gạo hai tháng này thôi đây, mà là thường xuyên gián đoạn, mỗi lần đưa lương thực đến đều không đủ số lượng, mỗi tháng luôn có ít nhất mười ngày phải lo lắng cái ăn.”
“Hôm đó khi đến cô nhi viện, tôi còn mua cho bọn họ một túi lương thực và ít rau củ, viện trưởng nói bọn họ có thể cầm cự được một tuần.”
“Chờ đến tuần thứ hai tôi đi đến đó thăm thì viện trưởng lại nói với tôi, cán bộ của tổ dân phố bên trên nói là không có lương thực để cung ứng, bảo bọn họ tự nghĩ cách cầm cự hết tháng này.”
“Viện trưởng còn nói với tôi, không chỉ bọn họ như thế mà đến cả viện Quang Vinh và viện dưỡng lão cũng đều như thế. Bọn họ đều cạn kiệt lương thực, nếu không phải tôi tặng một ít lương thực cho bọn họ thì bọn họ đã đi ra ngoài ăn xin tập thể rồi.”
Chờ cô nói xong, bí thư Nghiêm đặt mạnh chén xuống bàn, mặt mày âm u nói: “Chủ nhiệm Tiếu, chủ nhiệm Dương, phó chủ nhiệm Lương, ngày hôm nay ba người dẫn theo Tiểu Cung, Tiểu Ly và Tiểu Tần đi ra ngoài thăm viếng điều tra, ba người phân chia khu vực, điều tra kỹ càng tỉ mỉ chuyện này, trước khi tan ca phải đưa kết quả điều tra đến văn phòng của tôi.”
“Đã biết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-299.html.]
Có việc để làm, mọi người cũng ăn nhanh hơn, ăn xong lập tức chia nhau ra hành động.
Cung Linh Lung và chủ nhiệm Dương tạo thành một rồ, bọn họ phụ trách cô nhi viện mà Cung Linh Lung đã từng quyên tặng và viện Quang Vinh, cô đạp xe đạp chở chủ nhiệm Dương đến thẳng cô nhi viện.
“Chị.”
Tiểu Cửu mới từ bên ngoài nhặt củi về, vừa nhìn thấy cô lập tức cười tươi rói, cũng không còn vẻ nhút nhát sợ hãi khi mới gặp lần đầu tiên, vui vẻ báo cho cô biết: “Chị, bọn em có lương thực rồi, chú giải phóng quân mang rất nhiều rất nhiều lương thực đến cho bọn em, bọn em sẽ không đói bụng nữa.”
Chỉ cần không đói bụng là bọn nhỏ sẽ rất vui vẻ, Cung Linh Lung nhìn mà đau lòng, duỗi tay sờ đầu cậu bé nói: “Sau này em sẽ không phải đói bụng nữa
Nói xong, cô mới hỏi cậu bé: “Tiểu Cửu, bà viện trưởng có ở nhà không?”
“Dạ có, để em đi gọi bà.”
Tiểu Cứu lén nhìn thoáng qua chủ nhiệm Dương, khiêng củi nhanh chân chạy vào trong sân.
Viện trưởng nhanh chóng đi ra, nhìn thấy Cung Linh Lung lập tức mỉm cười: “Tiểu Cung, nghe nói con đã tìm được công việc rồi hả?”
“Viện trưởng, sao bà biết được vậy ạ?” Cung Linh Lung hơi kinh ngạc.
“Chiều hôm trước mẹ của con đến, nói là phát tiền lương nên lại mua cho bọn nhỏ mấy cân thịt mỡ, mang đến cho chúng ta ba cân thịt, mấy bọn nhỏ vui vẻ muốn c.h.ế.t luôn.”