THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Nhìn thấy mẹ bật khóc nức nở, trong lòng Cung Linh Lung cũng chịu không nổi, ôm bà vào trong lòng khuyên nhủ: “Mẹ, con đã lớn rồi, con có thể chia sẻ áp lực phụ giúp mẹ. Mẹ cũng đừng ôm huyết hải thâm thù của nhà ông ngoại một mình nữa, mẹ cứ nói ra cho con biết đi, chúng ta bình tĩnh lại, cẩn thận thương lượng kế hoạch báo thù.”

“Mẹ, hiện tại mẹ đã khôi phục trí nhớ, cũng tinh thông thuật dùng y và độc, mẹ có cách báo thù của mẹ, con tin tưởng mẹ sẽ không làm việc mù quáng xúc động.”

“Nhưng mẹ đừng quên con đã khế ước không gian vòng cổ, là truyền thừa của nhà họ Cung chọn con là người thừa kế, con cũng có bản lĩnh đặc biệt của con, hai mẹ con chúng ta có thể hợp tác phối hợp với nhau, có thể cùng nhau lợi dụng những năng lực truyền thừa mà nhà họ Cung cho chúng ta, yên lặng báo thù rửa hận cho ông ngoại của con.”

Bạch Thủy Tiên nghiêm túc lắng nghe những lời cô nói, cũng chịu tiếp thu, rời khỏi vòng tay của cô, lau nước mắt đi, nghẹn ngào nói: “Linh Lung, con nói đúng lắm, lúc trước là do mẹ quá để tâm vào những chuyện vụn vặt.”

“Mẹ, mẹ không phải là đang để tâm vào chuyện vụn vặt, mẹ là thương con thôi.”

Tuy rằng mẹ không nói hết những suy nghĩ trong lòng, nhưng Cung Linh Lung cũng đoán được, bà không muốn cô tham dự vào chuyện này, cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình huống xấu nhất.

Cung Linh Lung xách một cái ghế đến cho bà ngồi xuống, cô thì ngồi xổm ở bên cạnh, mặt mày nghiêm túc hỏi: “Mẹ, mẹ mang tử cám dương đến viện điều dưỡng, có phải nơi này có người có liên quan đến kẻ thù hãm hại nhà họ Cung không?”

Bạch Thủy Tiên gật đầu, lúc này dứt khoát nói cho cô biết: “Kẻ thù của nhà họ Cung tên là Tiết Hải Huy, là phó chủ nhiệm của tổng ủy ban cách mạng, là người đứng đầu tổng cục phát thanh truyền hình.”

Bà nói xong những lời này đã đứng lên, lấy một tờ báo đang bỏ bên trong ngăn tủ ra cho cô xem.

Cung Linh Lung nhìn ảnh của người trên báo, trong đầu lại nghĩ đến Tiết Hải Lâm mà cô gặp được ở ngoài cửa, bọn họ giống nhau năm sáu mươi phần trăm, đột nhiên ngẩng đầu lên: “Mẹ, tên phó thị trưởng Tiết mà con gặp được lúc nãy có quan hệ gì với người này?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-328.html.]

“Linh Lung, con thông minh lắm, mẹ đến viện điều dưỡng làm việc cũng chính là vì ông ta.”

Bạch Thủy Tiên ngồi xuống ghế, trên mặt đầy hận ý, giọng nói trở nên lạnh lẽo hơn bất cứ lúc nào: “Ông ta là anh cả ruột của Tiết Hải Huy, phó thị trưởng thành phố Hán. Lúc trước mẹ đọc được bài báo này, hỏi thăm mẹ chồng của con biết được chuyện của nhà họ Tiết, sau đó lại vô tình biết được mẹ vợ của Tiết Hải Lâm đang ở trong viện điều dưỡng tĩnh dưỡng, cho nên mẹ mới tìm cơ hội đi vào nơi này làm việc, mẹ cũng chỉ là muốn thông qua ông ta, bắt đầu báo thù với nhà họ Tiết.

“Mẹ, Tiết Hải Lâm không quen biết người nhà họ Cung sao?” Cung Linh Lung vội vàng hỏi bà.

“Ngoại trừ Tiết Hải Huy ra, những người khác của nhà họ Tiết đều chưa từng gặp người nhà họ Cung bao giờ, nhưng bọn họ đều hút m.á.u của người nhà họ Cung. Cả gia đình bọn họ có thể đi đến như ngày hôm nay, là bởi vì đạp lên xác c.h.ế.t của ông bà ngoại con.”

Khi nói đến những chuyện này, nỗi hận thù đọng lại sâu trong lòng Bạch Thủy Tiên phun trào ra bên ngoài, nước mắt rơi xuống như vỡ đê.

“Tiết Hải Huy chỉ là con nhà bình thường, lúc còn trẻ đã từng gia nhập bộ đội làm binh lính, lúc đó ông ta đi theo bộ đội ra ngoài làm việc bị thương, là cậu cả của con cứu ông ta.”

“Cậu cả của con là một người hào sảng hào phóng, không câu nệ tiểu tiết, rất thích kết bạn, từ nhỏ đã sùng bái anh hùng quân nhân, cũng từng muốn nhập ngũ tham gia quân đội báo đáp tổ quốc, ông ngoại và bà ngoài của con cũng tôn trọng sự lựa chọn của cậu, chỉ có điều sau khi cậu cả của con trưởng thành, tiếp thu truyền thừa của nhà họ Cung mới phát hiện ra truyền thừa mà cậu của con nhận được lại trái ngược hoàn toàn với lý tưởng trước đó.

Chờ bà nói xong, Cung Linh Lung lập tức xen lời hỏi hay: “Truyền thừa của cậu cả là gì vậy mà?”

“Làm ăn buôn bán.”

Bạch Thủy Tiên nói đến đây cũng có chút cảm thán: “Lúc đó cậu cả của con chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đi làm ăn buôn bán, nhưng truyền thừa của nhà họ Cung cho cậu của con rất nhiều tri thức mà ông ấy chưa từng tiếp xúc bao giờ, lúc đó ông ấy mới cảm thấy giống như được mở ra một cánh cổng hoàn toàn mới, đột nhiên phát hiện phía sau cánh cửa này có bảo tàng đào mãi không hết, sau đó lúc học đại học đã không chút do dự chọn chuyên ngành kinh tế chính trị của đại học Võ.”

“Lúc trước trong lúc ông ấy học đại học ở trường đại học Võ đã vô tình cứu được Tiết Hải Huy, sau đó cũng quen biết với ông ta, chờ sau này Tiết Hải Huy giải ngũ, cũng là cậu cả của con tìm một công việc tốt cho ông ta ở kinh đô.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi